Ánh nến không tắt đem hết thảy mọi thứ chiếu rọi thật rõ ràng, quẫn bách như vậy Tần Đồng chưa bao giờ được trải qua, quẫn đến mức tận cùng ngược lại lại sinh ra cơn tức giận, cắn răng nện một quyền “Đông” trên người Lục Gia Diễm, quát: “Hỗn đản, lão tử không phải sinh ra để cho ngươi thượng! Cút ngay cho ta!” Kháo mụ nội nó, hắn xuyên qua liền phải gặp xui xẻo bị áp như vậy sao, lại còn luôn bị áp mạc danh kỳ diệu như vậy.
Lục Gia Diễm lại đối với một quyền này không có cảm giác gì, vẫn như cũ đặt trên người hắn, vừa chuyên chú lại vừa cẩn thận nhìn chằm chằm vào con ngươi đang chiếu sáng lấp lánh kia, đột nhiên lại muốn đùa giỡn hắn, khóe miệng khiêu khích nói: “Ta là tính cho ngươi áp, nhưng ngươi làm không được, hiện tại đổi trở lại thì có cái gì kỳ quái.”
Có cái gì kỳ quái? Tần Đồng trước mắt biến thành màu đen, hai hàm răng nghiến “khanh khách”, đưa tay lại muốn nắm lấy áo hắn, nhưng giờ phút này trên người Lục Gia Diễm ngay cả một mảnh vải cũng không có, làm gì có áo mà cho hắn bắt, lại không cam lòng thu hồi tay, vì thế dứt khoát túm lấy cái đầu của Lục Gia Diễm, lực áp xuống lại không hề khách khí, giống như hận không thể đem cái đầu kia quăng thẳng xuống dưới: “Làm sao mà không kỳ quái, ngươi muốn động dục thỉnh đi tìm nữ nhân.” Hắn không phải búp bê thổi phồng, vì cái gì bắt hắn phải hầu chứ.
Lục Gia Diễm thuận thế liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hanh-thien-ha/3151377/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.