“Hạ Hạ, em làm trứng rán bóng đêm đấy hả?”
Lời này của Hoắc Vũ vừa dứt, khuôn mặt xinh đẹp của Lục Hạ đã lập tức trở nên xám xịt. Cô vươn tay, cầm lấy đôi đũa, không ngừng đánh vào cánh tay rắn chắc của anh, miệng nhỏ nhịn không được mà oán trách:
“Đồ khốn nạn! Đồ tồi tệ!”
“Em biết em nấu ăn không giỏi, nhưng ít nhất em cũng đã cố gắng rồi mà.”
“Sao anh có thể nhẫn tâm nói như thế với em chứ?”
Bị đánh đau khiến cho Hoắc Vũ tỉnh ngộ. Cuối cùng anh cũng phát hiện ra, bản thân vừa phạm phải một sai lầm ch.ết người!
Chê ai cũng được, chỉ riêng bà xã là không được phép!
Đây là nguyên tắc cần biết để có thể trở thành một người chồng hoàn mỹ. Thế mà chỉ trong một phút lầm lỡ, anh đã làm ra cả một chuyện ngu ngốc.
Mẹ kiếp!
Hoắc Vũ mắng thầm một tiếng, hận không thể xuyên không về quá khứ đấm vào bản mặt đẹp trai của chính mình một cái cho bõ tức.
Có ai như anh không cơ chứ? Đang yên đang lành lại làm bà xã giận dỗi.
Bắt lấy cánh tay đang làm loạn của Lục Hạ, Hoắc Vũ hơi dùng sức, kéo cả người cô vào lòng mình. Cả cơ thể nhỏ bé rất nhanh đã lọt thỏm trong vòng tay của anh. Mùi bạc hà quen thuộc xộc thẳng lên mũi Lục Hạ.
“Hạ Hạ, đừng giận… anh sai rồi…”
“Tha thứ cho anh, nha?”
Hoắc Vũ dụi dụi lên đầu Lục Hạ, không tiếc chút liêm sỉ nào cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-em-ca-mot-doi/2496379/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.