Cửa phòng vừa dày vừa nặng bị người ta khóa ngoài, kípnổ kéo dài ra đến ngoài cửa. Ta biết, khi kíp nổ đốt tới bốn trụ trong gócphòng, đó là lúc ta chết. Kỳ thật nàng không cần lãng phí nhiều thuốc nổ nhưvậy, nhưng chính như nàng ta đã nói, nàng ta muốn khiến ta thịt nát xương tan,không nhìn ra mặt mũi, cho nên mới chất thêm thuốc nổ ở đầu giường ta. 
Ta nghe thấy tiếng kíp nổ cháy xèo xèo, trong lòngbỗng dâng lên nỗi tuyệt vọng và oán hận vô cùng. 
Nếu không vì hắn, làm sao ta lại ra nông nỗi này? 
Trong nháy mắt, ta rất hối hận, hối hận vì sao lại hồicung, vì sao lại bị quyền thế mê hoặc. Vì sự yêu thương chẳng hề tồn tại mà đẩybản thân lâm vào hoàn cảnh như thế, đáng giá sao? 
Trong đầu ta, trăm mối cảm xúc ngổn ngang, tai chỉnghe thấy tiếng kíp nổ cháy xèo xèo, nghiêng đầu qua, liền nhìn thấy những đốmhoa lửa nhỏ văng tung tóe từ khe cửa chạy vào, lao thẳng về hướng giường ta.Nỗi hận thù trong lòng ta càng ngày càng đậm, hoàn toàn quên bản thân mình vìquá tham lam mới ký hiệp nghị cùng hắn, lại hận hắn dụ dỗ, lợi dụng mình! 
Ta khẩn trương nhìn thấy kíp nổ cháy đến cây trụ tronggóc phòng, gói thuốc nổ đầu tiên liền nổ mạnh. Ta liều mạng giãy dụa, vẫn khôngthể động đậy như cũ. 
Ta không nghe thấy có người hô to trong sân: “Ninh Vũ Nhu, nàng ởđâu?” 
Cũng không nghe thấy trong viện có tiếng đao thươngđánh nhau, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm ba đường kíp nổ kia, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/2170328/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.