Sáng sớm ngày hôm sau, ta rửa mặt chải đầu thay trangphục hoàn tất, mặc triều phục của mệnh phụ nhất phẩm phu nhân (1)vào, đội hoa quan có chín cây trâm cài, tuarua màu xanh từ hoa quan rũ xuống, dán ở trên mặt ta lạnh buốt. Ta lại sai TốKhiết gắn một bông hoa cài đầu lên trán ta, màu tím khói tương xứng với đôi mắtta, tựa hồ như đôi mắt cũng mơ màng khói tím. Tố Khiết thở dài: “Nương nương, ngàimặc bộ y phục này vào, quả nhiên là tươi đẹp hơn hoa.”
Cung nữ Tố Linh mới tới liền tiếp lời: “Nô tỳ thấy, nươngnương vận y phục này càng biểu lộ ra sự tao mị tận xương của nương nương, hoàngthượng mà gặp, có khi chói đến mức không mở mắt ra được!”
Ta lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng một cái. Tố Linh dungnhan kiều mỵ, dung mạo không trẻ con như Tố Khiết, lại có vài phần mị cốt trờisinh. Ta nghĩ, chỉ cần nàng an giữ bổn phận, tôn kính ta, ta có thể cung cấpcho nàng chút cơ hội. Hi vọng nàng sẽ không ngốc như Tố Khiết, chuyện tốt lâmđầu liền co tay rụt chân. Muốn trèo lên trên thì sao nào? Hạ Hầu Thần cũngthưởng thức những người gan lớn mà.
Tố Linh thấy ta không để ý đến lời nàng nói, cho rằngmình đã nói sai, mặt lộ ra vẻ bối rối. Ta lại liếc mắt nhìn nàng một cái, nói:“Lấybông tai linh lung ra cho ta.”
Nàng vội vàng lấy bông tai đưa qua cho ta. Bông làm từđá ngọc thượng đẳng, dùng vàng ròng khảm nạm, thủ công tinh mỹ hoa lệ, đúng làchế ra để phối với bộ trang phục này. Ta nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126102/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.