Tuyết rơi liên tiếp ba ngày, đến ngày thứ ba, vầngthái dương mới từ trong tầng mây chui ra ngoài, chiếu ánh sáng chói lọi lên mặtđất. Lúc này có lẽ tường đỏ ngói xanh trong cung đều phủ đầy tuyết trắng, màgiờ này, cung nhân quét tuyết đọng đang quét sạch tuyết trên đường, để tiện choloan kiệu hoàng đế vào triều sớm. 
Ở chỗ này, ban ngày và đêm tối như hòa lẫn vào nhau.Trong cung không có ai tới thăm nữa, ta liền mơ màng mà ngủ cả ngày, đến banđêm, lại không thể ngủ được. Tuy có bếp lò hừng hực chát, ta lại thường giậtmình tỉnh giấc trước lúc bình minh, nhìn bầu trời dần dần sáng lên, nhìn nềntrời bên ngoài cửa sổ dần dần trắng bệch. 
Ta không thể làm được gì, chỉ có chờ đợi. Chờ đợi tấtcả mọi chuyện sớm kết thúc, chờ hoàng hậu sớm ngày thực hiện lời hứa củanàng. Ta cũng từng nghĩ nếu như không thành công thì sẽ thế nào, nếu như có thểkéo hoàng hậu vào trong phiền toái một phen, đổi bằng sinh mệnh hèn mọn của ta,cũng đủ vốn rồi. Lúc này, ta coi thường sống chết, lại càng khiến nữ quan trungniên coi ngục thêm kính sợ. Nàng cho rằng ta đã có cách thoát thân, chung quysẽ có một ngày trở về trong cung, hầu hạ càng thêm ân cần. 
Ngày hôm nay, ta lại dậy sớm, sau khi lượn một vòngtrong phòng giam, liền cảm thấy không có việc gì làm. Đồ ăn sáng được quan coingục lĩnh từ Tư thiện phòng, chắc còn đang đi lấy, lò lửa thiêu đốt cả ngày cảđêm, quan coi ngục còn thực sự phái hai thuộc hạ coi sóc. 
Qua thật lâu sau, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126099/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.