Ta chẳng quan tâm đến việc gì khác, chỉ bận rộn tìmcời lửa giúp Hạ Hầu Thần, “Hoàng thượng, thế lửa này không bình thường,than đá không phải như vậy.”
Than này hơi giống than củi chất lượng kém mà dânthường hay sử dụng, chẳng qua không khói nhiều như vậy mà thôi.
Trong lúc lơ đãng nhìn về phía hoàng thượng, lại thấycặp mắt hắn mơ hồ ửng đỏ, giống như bị than bị lửa hun qua, môi mím lại rấtchặt, biểu tình trên bộ mặt vẫn lạnh lùng dị thường trước sau như một. Ta vộinói: “Hoàng thượng, ngài thế nào rồi? Ngài có bị hun trúng không?”
Lúc này, mong ngài đừng xảy ra chuyện gì trong phònggiam ta ở, ảnh hưởng tới kế hoạch của ta.
Hắn nhắm mắt lại, quay đầu hướng về phía Khang Đại Viđứng rất xa để tránh hiềm nghi, nói: “Không cho ai tiến vào!”
Khang Đại Vi rất tinh, gấp gáp đi ra khỏi nhà tù,trong phòng giam chỉ còn lại hai người chúng ta.
Ta ngẩn ra, một trận hoảng loạn từ trong lòng dânglên, nhanh chóng lui về sau mấy bước, miễn cưỡng cười nói: “Hoàng thượng, ngàithế nào rồi?”
Hắn từ từ tới gần ta, ta lại lui về phía sau, rút luiđến đầu giường, ngồi xuống, lui đến không thể lui được nữa. Trơ mắt nhìn hắnđặt tay vào trên vạt áo của ta, giống như lúc trước, trong không khí truyền tớitiếng xiêm y bị xé xuống. Bàn tay hắn đi vào trong vạt áo ta, mang tới một cảmgiác mát lạnh, hút đi toàn bộ hơi ấm trên người ta. Hắn nói: “Chỉ có những lúcnhư thế này, trẫm mới có thể cảm giác được con người chân thật của nàng…”
Thời tiết thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126098/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.