Thần trí Ninh Tích Văn lúc này đã khôi phục lại vàiphần, cố gắng trấn định ngẩng đầu lên, “Hoàng thượng, gia tỷ và nô tỳ rất ítngười thân, hiện giờ mẫu thân đi rồi, gia tỷ ở trong cung, vừa mới nhận đượctin tức, vì vậy nên mới cùng nô tì đến đây bái tế. Về phần y phục nô tì đangmặc, là vì gia tỷ nói trong cung không giống những nơi khác, bất luận thế nàotrang phục cũng phải chỉnh tề mới được. Y phục này ban ngày cũng không bắt mắt,đến buổi tối không biết vì sao lại… Cũng do nô tì thích quần áo đặc biệt, vìvậy mà vẫn chưa thay…” 
“Đâylà muội muội nàng?” 
Nghe thấy ngữ khí Hạ Hầu Thần hòa hoãn, có vài phầnthân thiết như khi ở bên các phi tần khác, tâm tư ta liền hoạt động, thầm nghĩnếu như lúc này hắn nhìn trúng Ninh Tích Văn, cũng là trăm sông đổ về một biển.Không biết vì sao, lúc này, ta bỗng nhiên nghĩ đến một câu nói có thể hình dungbản thân mình: tà tâm chưa tắt, sắc tâm đã nổi dậy. Một khi hoàn cảnh có lợicho mình, liền liều lĩnh tìm kiếm cơ hội, đây có phải đặc điểm của ta không? 
Ta nghĩ ngợi lung tung, thuận miệng đáp: “Khởi bẩm hoàngthượng, nàng là gia muội, mới vào cung mấy ngày đến thăm thần thiếp.” 
Hắn khẽ gật đầu, cất giọng vui mừng mà nói: “Nếu như thế, ngày hômnay đám đại thần cũng không nghĩ ra cái gì, trẫm cũng không đợi nữa, bãi giáđến Lan Nhược hiên, trẫm cùng Chiêu hoa ngắm trăng uống rượu đi.” 
Vừa nghe nghe thấy ý chỉ này, ta liền cảm thấy trongđầu như có tiếng sấm vang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cung/126087/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.