Tháng 2 năm này lúc Ngôn Thượng còn ở Trường An chuẩn bị khoa khảo thì Nam Man giằng co nội loạn mười năm đã hoàn toàn kết thúc. A Lặc Vương oai hùng đã thống nhất cao nguyên, đem Nam Man hợp lại thành một.
Ô Man Vương Mông Tại Thạch trở thành cấp dưới đắc lực của A Lặc Vương. Lòng hắn có lẽ chưa bao giờ tiêu tan sự không phục với A Lặc Vương nhưng thân phận của tên kia không cho phép hắn có thể dễ dàng khiêu khích. Vì thế hắn chỉ có thể tạm thời ngủ đông, chờ cơ hội lật đổ.
A Lặc Vương chán ghét văn hóa Đại Ngụy nhưng một khi thống nhất được quốc gia, đám dân du mục lạc hậu bọn họ lại không thể không thể không học tập cách thống trị tiên tiến của Đại Ngụy. Có Mông Tại Thạch ở bên chỉ điểm, A Lặc Vương mới lạ mà phong tướng, phong công thần cho một đám người, giúp Nam Man đi về phía cường thịnh.
Nhưng một tấm lòng hùng tâm tráng chí này lại tiêu tán đi khi hắn quay đầu nhìn phiến quốc thổ mở mang phía sau lưng mình ——
Nội loạn kéo dài 10 năm đã tạo thành cái giá quá lớn. Tuy Nam Man đã thống nhất nhưng người dân lầm than, dân cư thưa thớt, không có người làm việc, đã thế cường đạo và phỉ tặc lại hoành hành.
Đối với Nam Man mà nói thì cách duy nhất giải quyết tình hình trong nước hiện tại chính là chiến tranh. Bọn họ dựa vào chiến tranh mà đoạt lấy, dựa chiến tranh để nuôi dân. Bọn họ cần cấp bách chuẩn bị chiến tranh với bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731181/chuong-156.html