Cuối tháng 2, mưa xuân rây rắc rơi xuống. Đến ban đêm mưa mới tạnh, trong viện là sương sớm, ánh trăng treo trên bầu trời lúc này như một hồ nước trong.
Mọi thứ đều mênh mông đẹp đẽ giống như giấc mộng hiện tại của Ngôn Thượng. Ở trong mộng của chàng mọi thứ mông lung, u ám nói không nên lời. Nhưng trong mộng đương nhiên không phải chỉ có phong cảnh.
Mặt hồ dập dờn từng làn sóng, mùi hoa lẳng lặng lan trong bóng đêm. Trong nhà là tiếng thở dồn dập của nam nữ, rất nhỏ nhưng kịch liệt và đặc biệt rõ ràng trong bóng đêm. Màn giường giống như dòng cát mềm nhẹ làm tăng thêm cảm giác triền miên, mê say. Ánh trăng mát lạnh cũng nhẹ phập phồng theo từng đợt kích động. Nữ lang nằm bên dưới có mái tóc dài như lụa, cả người nàng dựa sát vào vai người bên trên, lông mày hơi nhíu lại. Nàng nhẹ nhàng hé miệng rên rỉ, đuôi mắt và mặt mày đỏ ửng có ngân ngấn nước mắt.
Trong cảnh trăng sáng sao thưa da thịt của nàng đẹp đẽ, mềm mại, trong suốt lại trơn bóng. Tóc đen vương trên cổ nàng rồi chảy xuôi xuống. Còn người bên trên thì phô ra tấm lưng vững chãi như núi, quả là cảnh sơn thủy cùng tụ hội. Hai màu trắng đen hòa quyện, hỗn loạn trên nền chăn đệm đỏ đậm. Ngôn Thượng bước vào căn phòng kia rồi ngơ ngẩn nhìn cảnh quỷ dị trước mặt, tim đập như điên. Lúc này đôi nam nữ kia quay mặt lại, nữ tử kiều mị như yêu tinh, đẹp không cần nói. Nhưng lúc nam tử kia quay mặt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731120/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.