Mộ Vãn Diêu thừa nhận mình rất ích kỷ. Lưu Văn Cát bị phế nhưng ý nghĩ đầu tiên của nàng không phải là lo cho Lưu Văn Cát phải làm sao bây giờ mà là Xuân Hoa phải làm sao bây giờ.
Nàng rùng mình, ý nghĩ đầu tiên chính là: Không thể để Xuân Hoa biết chuyện này. Không thể để đứa nhỏ trong bụng Xuân Hoa bị ảnh hưởng, không thể để bản thân nàng ta bị ảnh hưởng, mà đặc biệt là không thể khiến Tấn Vương phủ vì thế mà loạn lên.
Ý nghĩ thứ hai của nàng ta là: Không thể để Ngôn Thượng biết. Một là sẽ ảnh hưởng đến kỳ thi của chàng, hai là…… Hai là có kinh nghiệm lần trước nàng để chàng đi giải quyết chuyện của Xuân Hoa thế mà chàng đã một tên bắn chết người. Sau đó chính là chuyện tiêu diệt cường hào khiến mọi người đều bị lôi vào theo. Từ sự việc kia Mộ Vãn Diêu sợ Ngôn Thượng sẽ lại làm chuyện gì lớn hơn nữa.
Xảy ra chuyện thế này, Mộ Vãn Diêu nhắm mắt trầm tư hai nhịp thở sau đó định tự mình giải quyết. Nàng lạnh giọng nói: “Cầm lệnh bài của ta cho người tới Bắc Lí tìm nương tử mà Lưu Văn Cát bảo hộ để đề phòng nàng ta chạy mất. Trước khi ta tới đó phải tra khảo nàng ta xem có người sai khiến nàng ta không. Ta muốn biết rõ rốt cuộc có kẻ lợi dụng chuyện này hay đây chỉ là trùng hợp!
Tìm xem kẻ nào đã phế Lưu Văn Cát! Mặc kệ có thể động vào hắn hay không, chỉ cần bọn chúng còn ở Bắc Lí thì trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731090/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.