Mỗi ngày trước khi ngủ Ngôn Thượng theo lệ thường sẽ tự mình phản tỉnh hành vi trong ngày của bản thân có cái gì không ổn hay không. Cứ thế cân nhắc một hai chàng lại không tự chủ được nghĩ tới chuyện đêm qua Mộ Vãn Diêu bảo chàng đừng tìm nàng nữa. Lúc ban ngày đọc sách chàng đã vài lần nhớ tới đoạn hội thoại của hai người ngày hôm qua, tinh thần cũng vì thế mà ngơ ngẩn.
Vì thế đến đêm Ngôn Thượng cứ thế mà nghĩ tới Mộ Vãn Diêu. Nàng đang dây dưa, muốn cự tuyệt chàng nhưng lại luyến tiếc – Đây là kết luận của Ngôn Thượng sau khi tự hỏi bản thân. Lúc đi tới kết luận này trong nháy mắt chàng có chút thất vọng và buồn lòng. Nhưng chàng đã từng chịu nỗi thất vọng vì nàng nên vẫn chịu đựng được.
Lúc này chàng ngồi trước bàn trầm tư, mặt không lộ ra điều gì bất thường. Chàng nghĩ rốt cuộc vấn đề nằm ở chàng hay Mộ Vãn Diêu? Là chàng có chỗ nào biểu hiện vội vàng khiến nàng sợ hãi ư? Nhưng vì sao nàng lại sợ hãi? Chẳng lẽ nàng sợ tình yêu nam nữ sao?
Ngôn Thượng nhắm mắt, nghiền ngẫm những bất thường khi Mộ Vãn Diêu ở cạnh mình mà xem xét. Lần đầu tiên nàng tỏ ra sợ hãi chính là khi nàng bị ấn lên giường. Lúc đó chàng thiếu chút nữa đã không nhịn được mà hôn nàng khiến cả người nàng sợ tới cứng đờ, còn không tự giác mà run rẩy; lần thứ hai…… Là lúc Mộ Vãn Diêu đưa hoa súng cho chàng.
Ngôn Thượng mở mắt ra, nhìn về một phía của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731089/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.