Sáng sớm hôm sau hai cô gái cùng thức dậy thật sớm để chuẩn bị bắt đầu một buổi học mới. Khi vừa mới vào cổng trường Quỳnh An và Huyền My đã gặp ngay Tú linh vừa trên xe bước xuống. Cô ta nhìn cô với ánh mắt bắn ra lửa và đầy hận thù. Quỳnh An cũng không để tâm, mặc kệ cô ta mà bỏ đi trước cùng Huyền My. Chuyện ngày hôm qua cô ta làm với cô có lẽ cô sẽ không thể nào quên đi được nỗi sợ hãi ấy. Từ giờ cô cũng phải rất dè chừng cô ta. Vì một khi lòng tự trọng của cô ta đã bị nhìn thấy thì cô ta rất có thể làm càn. Nghĩ đến chuyện ấy cô lại càng thêm ghét tên đàn ông kia, chỉ vì anh ta mà cô khốn đốn thế này.
Cuối cùng giờ ăn trưa cũng đã đến, Quỳnh An và Huyền My nhanh chóng xuống căn tin kiếm thứ gì đó ăn. Đang ngồi nói chuyện thì điện thoại Huyền My bỗng kêu lên. Là cha cô gọi.
- Alo, con nghe cha.
- .....
- Vâng, con hiểu rồi. Tối nay con sẽ về.
- .....
- Con chào cha.
Huyền My tắt máy, ánh mắt dâng lên một điều khó tả.
- Sao thế, có việc gì à.- Quỳnh An thấy ánh mắt của Huyền My liền hỏi.
- Cha tao nói tối nay về nhà có việc cần bàn. - Huyền My giọng buồn buồn nói.
- Thì đã biết là chuyện gì đâu mà trông mặt mày buồn thế.
- Tao đoán trước được cha tao sẽ nói chuyện gì rồi. Hazi
- Sao, chuyện gì nói tao nghe.
- Thôi, tối về tao kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/149213/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.