Âu Nhiên mới sáng ra đã viện kiến Mẫn Viên Viên,còn chu đáo chuẩn bị chút bánh truyền thống mà chính tay mình đã cân nhắc đầu bếp chuẩn bị.
Mẫn Viên Viên vẫn điềm đạm ngồi đấy thưởng thứ trà chẳng buồn mở lời với Âu Nhiên trong khi cô nàng dốc tâm hỏi thăm cuộc sống lúc còn ở bên nước Lương.
Sau khi thưởng thức trà, tâm tình có vẻ tốt hơn hẳn, Mẫn Viên Viên mới quay sang Âu Nhiên đang gượng mình mà gắng cười.
- Sáng sớm, muội đến thăm ta có chuyện gì sao?
Âu Nhiên lấy khăn tay che miệng, tay nhẹ nhàng đặt chút bánh đến trước mặt Mẫn Viên Viên.
- Muội thấy tỷ mới trở về, đến chào hỏi là lẽ đương nhiên. Bánh do đầu bếp hoàng cung ta làm rất ngon, tỷ dần dần thưởng thức.
Mẫn Viên Viên nhếch nữa môi đẩy hộp bánh về phía Âu Nhiên làm nàng ngạc nhiên nhìn.
- Cảm ơn ý tốt của muội. Có chuyện gì muội cứ nói thẳng. Ta xưa giờ vẫn thích thẳng thắn mọi chuyện.
Âu Nhiên chợt nhớ ra rằng Mẫn Viên Viên không thích ăn đồ ngọt, ra ý cho nô tì bên cạnh cất hộp bánh rồi nhanh chóng ra ngoài. Bây giờ trong phòng chỉ còn hai người. Mẫn Viên Viên đã nói thẳng như vậy, Âu Nhiên cũng không vòng vo.
- Viên tỷ, mặc dù người mấy khi ở đây nhưng trong tẩm cung này, ai như thế nào,ai ra sao tỷ đều hiểu rõ. Chắc tâm tình muội, tỷ cũng hiểu. Mong tỷ giúp đỡ tác duyên cho muội và nhị sư huynh. Tỷ yên tâm, sau khi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/2857796/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.