Cecil thức dậy trên giường Legna, cậu theo thói quen ôm người bên cạnh, lại sờ được khoảng không, bên cạnh không có ai cả.
Cậu lờ mờ nhớ ra Legna cùng Matthew đi chơi rồi, buổi tối mới quay lại Oslo.
Anh nắm chặt chăn, che lại nửa khuôn mặt, nghiêng người ngủ tiếp.
12:20 p. m.
Legna đang chuẩn bị rời Folldal, ngày trước đó Matthew cùng anh sống trong căn nhà gỗ nhỏ trong khu nghỉ mát một ngày, còn đi trượt tuyết nữa. Trước khi xuất phát, anh mở điện thoại mình lên, có một tin nhắn, 11:54a. m..
『God Morgen. 』—— đến từ bảo bối.
Anh không tự chủ cười khúc khích, vốn từ Na Uy của Cecil ít quá, được, không được, chào buổi sáng, ngủ ngon, mời, cảm ơn, xin lỗi, không tiện. Cậu dường như chưa từng nghiêm túc học, vì vậy mùa đông hàng năm mỗi khi Cecil đến vào lễ Giáng sinh họ đều dùng tiếng anh nói chuyện với cậu.
『 chào buổi sáng, thêm vài thứ hồi nhỏ hay thấy này. 』 anh trả lời, ở cuối còn thêm emoji đeo kính râm.
Lúc này Cecil mặc áo ngủ ở Oslo xa xôi, ngậm thìa sắt lấy sữa chua, mứt hoa quả loãng, việt quất và các loại hạt trong tủ lạnh ra. Astrid ngồi bên cạnh uống latte nóng.
“Em chuẩn bị quà Giáng sinh thế nào rồi?” Astrid hỏi cậu.
“Có mang về một ít từ Mỹ và Ý.” Cecil cầm bát ngồi xuống đối diện cô, Astrid đẩy cốc cacao nóng đến trước mặt cậu.”Cảm ơn.”
“Lát nữa có muốn đi trung tâm mua sắm với chị không?”
“Đi chứ.”
5:40 p. m.
Bầu trời Oslo đã chuyển tối từ lâu, Astrid với Cecil mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-la-cua-han/884834/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.