Lữ Minh Hồ xoay người, thấy nàng đang cầm chiếc gương cổ có thể nhìn thấu những điều thầm kín, không thể không nghi ngờ là vật nàng trộm được, nhưng ngoài miệng lại không nhắc tới chữ trộm này, chỉ hỏi: “Đồ vật này ngươi lấy từ chỗ nào?”
Lữ Đại đoán ra suy nghĩ trong lòng của y, nói: “Đây không phải trộm, là ta mua được ở Kim Lăng. Ta vốn cho rằng đây là một mặt kính chiếu yêu, ngày đó đang ngắm nghía trên lầu các thì hồn phách lại bị hút vào trong. Ở trong đó ta gặp được Quỳnh Phương Chân Quân, còn có chưởng giáo, Bàng đạo trưởng, lúc đó là hơn ba trăm năm trước.”
Lữ Minh Hồ nghe vậy, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, cầm lấy cổ kính quan sát thật kỹ rồi nói: “Hoá ra là Trú cảnh Tứ Tượng Trận.”
Lữ Đại nói: “Trú Cảnh Tứ Tượng Trận là cái gì?”
“Một loại trận pháp có thể để hồn phách trở lại quá khứ, bình thường chỉ có tu vi như sư phụ mới có thể mở ra. Bản thân mặt cổ kính này ẩn chứa linh lực, phía trên Trú Cảnh Tứ Tượng Trận đã bị người ta giở trò, cho nên ngươi mới có thể trở về hơn ba trăm năm trước.”
Lữ Đại khẽ gật đầu: “Chúng ta vào xem thử đi.”
Lữ Minh Hồ cùng nàng vào điện, bố trí kết giới ở xung quanh, để tránh lúc hồn phách rời khỏi thân thể, nhục thân sẽ bị người khác đánh lén. Mặc dù lúc này đang ở Trường Nhạc Cung, không có khả năng xảy ra chuyện này, nhưng vẫn nên cẩn thận thì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401911/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.