La tỷ nói chuyện rất chậm, dùng từ cũng rất tinh tế, cả đường từ lúc lái xe từ sân bay đến đưa bọn họ về khách sạn, vẫn luôn trò chuyện thoải mái, Trình Khác nói chuyện với cô một lúc liền cảm thấy như được thả lỏng, mà Giang Dư Đoạt ngồi cạnh hắn lại vẫn cứ cứng ngắc như vậy, Trình Khác có thể cảm nhận rõ ràng loại tín hiệu thân thể này, chống cự và căng thẳng.
Trình Khác vẫn luôn nắm lấy tay phải y, đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi trong lòng bàn tay y.
Lúc xe dừng lại trước cửa khách sạn, Giang Dư Đoạt nắm chặt ngón tay hắn.
“Chiều tối tôi đều có thời gian,” La tỷ quay đầu lại cười nói, “Nếu như muốn mai mới nói chuyện, cũng không sao, hai hôm nay tôi đang nghỉ phép, địa điểm theo thói quen Tiểu Giang đi.”
“Được,” Trình Khác gật đầu, “Tôi sẽ gọi sớm cho chị.”
Sau khi bọn họ xuống xe, La tỷ cũng không dừng lại lâu, xe lái đi rồi, Giang Dư Đoạt thở phào nhẹ nhàng.
“Chúng ta đi bỏ đồ đạc xuống đã,” Trình Khác đi vào trong, “Nghỉ ngơi một chút, lúc nào hẹn La tỷ ra ngoài cậu cứ quyết định là được.”
“Chiều đi,” Giang Dư Đoạt đi theo sau hắn, nói xong buổi chiều lại rất nhanh sửa lại, “Tối.”
“Ừ.” Trình Khác gật đầu.
“Không, chiều đi.” Giang Dư Đoạt lại nói.
“Được.” Trình Khác vẫn gật đầu.
Lúc làm thủ tục check-in ở quầy lễ tân, Giang Dư Đoạt liền nhẹ giọng nói: “Bây giờ…”
“Bây giờ?” Trình Khác có hơi giật mình, nhanh chóng khoát tay áo, “Không cần gấp như thế, chiều tối gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-giai-duoc/767532/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.