Tô Đào sững sờ, con khốn này vừa dám bảo cô ta quỳ xuống. Nó dám sỉ nhục công khai cô ta như thế này. Từ nhỏ đến lớn chưa một kẻ nào cư xử vô phép với cô ta.
Tô Đào bừng bừng lửa giận thẳng tay nhắm thẳng vào mặt Đồng Ngọc Trâm. Cô ta còn chưa kịp làm gì chỉ thấy cánh tay mình bẻ quặt lại đằng sau không thể nhúc nhích.
Đồng Ngọc Trâm một tay giữ chặt tay Tô Đào ở sau lưng còn một tay còn lại thì dúi mạnh đầu cô ta xuống dưới vài cái.
Đồng Ngọc Trâm cười nói,
“Sao chưa gì đã muốn ra tay đánh người thế. Có vẻ Tô thị trưởng cũng không biết dạy con cho lắm.”
Tô Đào bị Đồng Ngọc Trâm dúi đầu mạnh vài cái, não còn đang choáng váng. Cô ta cố gắng dãy dụa nhưng lực tay của Ngọc Trâm rất mạnh nên không thể thoát khỏi, chỉ đành nghiêng đầu gào thét.
“Con khốn này, mày mau buông tao ra.”
Trương Ngọc Quỳnh cũng giật mình với động tác mau lẹ của Ngọc Trâm, theo trí nhớ của cô ta thì Đồng Bảo Trâm là một người nhã nhặn trầm tính, không hay tiếp xúc với bạn cùng lớp.
Không ngờ Đồng Bảo Trâm lại có thể ra tay độc ác đến thế.
Cô ta tiến lại gần kéo tay Ngọc Trâm.
“Cô mau bỏ Tô Đào ra. Cô thật sự muốn bị phong sát hả? Thế lực nhà họ Tô có thể khiến cô không còn chốn dung thân ở cái đất thủ đô này.”
Ngọc Trâm nhếch miệng, hất tay Trương Ngọc Quỳnh ra cũng tiện việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3493788/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.