Lần trước Trương Ngọc Quân về nhà thẳng thừng tuyên bố sẽ cắt đứt với nhà họ Trương, nó cũng thật sự không liên lạc lại một lần với bất kỳ ai trong nhà.
Sau khi Trương Ngọc Quân trở mặt, không khí trong nhà họ Trương như trầm xuống hẳn. Mẹ Trương đã khóc lóc một hồi lâu, mặc cho cô ta dỗ dành đến mức nào cũng bà ta không chịu ngừng lại. Bà ta cứ vừa khóc vừa lặp đi lặp lại câu nói, bà ta không biết là con gái ruột lại bị đối xử tệ bạc đến như vậy, bà ta xin lỗi,…
Mặc dù vài hôm sau mẹ Trương đã bình tĩnh trở lại, vẫn cư xử tốt với cô ta như trước, nhưng cô ta vẫn không cam lòng. Trong tiềm thức của mẹ Trương, Ngọc Quân vĩnh viễn là con gái của bà ta, nó sẽ chỉ giận dỗi nên mới nói năng không suy nghĩ.
Đến một ngày nào đó nó nguôi giận, nó sẽ tự động về nhà làm lành với bà. Tuy mẹ Trương có chút áy náy hối hận nhưng lòng tự trọng cao vút khiến cho bà ta không thể buông bỏ cái tôi của mình.
Trương Ngọc Quỳnh tức đến đấm ngực dậm chân. Từ khi sinh ra đến giờ cô ta mới là tiểu thư nhà họ Trương, dựa vào cái gì mà hai mươi năm sau lại không phải.
Cô ta mới là con gái của Trương Đức Tùng và Phạm Đào Hoa. Cô ta sẽ không để cho đứa con gái quê mùa kia cướp đi tất cả của cô ta.
Khốn khiếp hơn nữa là nó còn xúi giục ông nội để cho cô ta điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3493494/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.