Thẩm Mạt nhắm mắt, đứng ở trước cửa nhà chính không nhúc nhích.
Ngoài cửa lớn, nữ nhân cứ một câu lại một câu mắng chửi. Chính là nói cô bị chồng thuê, cùng người đàn ông khác ngủ chung với nhau thì có khác gì kỹ nữ.
Mặc dù Thường Thanh đối sử với cô khá là tốt nhưng cũng không thể thay đổi sự thật này. Đây là vết nhơ mà cả đời này cô không thể nào rửa sạch.
Nhưng Thẩm Mạt cũng không muốn nghe, ở lúc cô chuẩn bị đem cửa lớn đóng lại tiếng mắng chửi đột nhiên im bặt.
Âm thanh vật nặng rơi xuống bắt ngờ vang lên cùng với tiếng kêu tê tâm liệt phế thay thế cho tiếng mắng chửi.
Ta thường ngày không đánh phụ nữ, nhưng nếu có người dám nói xấu vợ ta, có tin hay không ta đem hắn ném xuống hố phân, quản xem hắn dương v*t dài hay ngắn!
Thường Thanh ca, Thường Thanh ca! Anh nhìn xem vú em không lớn sao? Phía dưới của em còn có thể chứa anh, anh chẳng sợ cắm vào dùng thử đicA!
Lại phịch một tiếng, Thẩm Mạt nghe mà khiếp vía hãi hùng, cô suy nghĩ đi đến cửa lớn xem một chút nhưng lại cảm thấy không quá thích hợp.
Nhưng cô đang đứng giữ cửa, hiện tại nếu hắn đã trở lại thì dù sao cũng phải mở cửa, hơn nữac.Cô không muốn hắn cùng người đàn bà kia ở cùng nhau.
Đã có chủ ý, Thẩm Mạt sửa sang lại đầu tóc, ngẩng đầu ưỡn ngược tiến về phía cửa lớn.
Mãi cho đến khi đi đến trước cửa đều có thể nghe được người phụ nữ kia một bên vừa khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thue-vo/1033222/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.