Lần này không có lâu lắm, ngay khi Thẩm Mạt tới cao trào hắn cũng thực mau bắn ra.
Thường Thanh muốn ôm Thẩm Mạt thêm một lúc nữa, Thẩm Mạt thấy trên người khó chịu liền kêu hắn đi xuống.
Ra ngoài Thẩm Mạt mới nhận ra rất nhanh là đến buổi trưa rồi.
Em trước hết rửa mặt, anh đi nấu chút đồ ăn.
Thường Thanh nhanh chóng rửa sạch, mặc xong quần áo liền đi ra ngoài.
Thẩm Mạt vừa thấy, bên dưới cửa sổ đã để sẵn nước và dụng cụ rửa mặt.
Trải qua đêm qua, Thẩm Mạt hiện tại đột nhiên có một loại cảm giác: Có lẽ cuộc sống sau này sẽ không còn giống như lúc trước nữa.
Rửa mặt xong, Thẩm Mạt bưng nước đi ra ngoài, thấy Thường Thanh trên bệ bếp ở trong sân làm bánh trứng cho mình.
Hương thơm của trứng gà cùng với hành lá bay vào mũi khiến cho bụng cô kêu vang.
Eo và chân cô vẫn còn có chút bủn rủn vô lực, dáng đi vặn vẹo rất là kì lạ. Hắn nhìn thấy cảnh đó liền cười không ngừng.
Ăn lót bụng trước một chút, lát nữa anh mang em đi nhà đại bá nhận người thân.
Thẩm Mạt đem nước đổ đi, lại từ trong lu múc ra hai gáo đổ vào trong bồn, đạt ở giá cạnh cửa.
Đợi lát nữa anh cũng rửa đi.
Dứt lời Thẩm Mạt liền trở về phòng.
Trong lòng cô lúc này suy nghĩ rất phức tạp. Cô dù sao cũng chỉ là được thuê tới, cũng không phải là vợ của hắn, hắn mang cô đi nhận thân thích để làm gì chứ?
Nhưng cô làm gì có tư cách cự tuyệt.
Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thue-vo/1033220/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.