Chương trước
Chương sau


Nhìn trên báo chí không ngừng phơi sáng vấn đề an toàn ngành nghề thực phẩm,trên mặt Tô Lực Hằng lộ ra một nụ cười lạnh,xem ra đàn em năm đó của hắn hôm nay đã trở thành một con ưng non trong thương trường.
Bất quá đã chơi thì phải chơi đến cùng,nếu như đối thủ quá yếu cũng không có ý nghĩa.
Cầm lấy điện thoại: “Nói với ngân hàng không cho công ty Vu Thiểu Đình vay nợ.”
Hắn muốn xem tên kia lựa chọn thế nào? Là bảo vệ mình hay bảo vệ Lâm Cẩm Quyền,đáp án chính xác vĩnh viễn chỉ có một,hai nhà cùng chịu diệt vong.
Sự kiện mới được ngăn chận,công ty hắn liên tiếp gặp chuyện không may,xem ra hiện tại Tô Lực Hằng không phá hủy bọn họ sẽ không dừng tay,mà Vu Thiểu Đình rất hiểu rõ,trên thương trường cần phải có tiền,số tiền của hắn cộng thêm tập đoàn Lâm thị căn bản không cách nào đấu lại Tô Lực Hằng.
Nghĩ tới nghĩ lui,hắn có lẽ nên đi gặp lại bạn cũ.
Gọi đến một dãy số mà hắn sắp sữa quên lãng: “Khinh Vân,tôi là Thiểu Đình,có thời gian gặp mặt không?”
Trong quán rượu.
Hai người đàn ông từng sóng vai cùng cùng sống cùng chết.
“Năm đó cậu tại sao phải đưa Tiểu Tiểu rời đi?” Vấn để này hỏi muộn năm năm cũng làm cho Khinh Vân nghi ngờ năm năm.

Bởi vì thủy chung không bỏ xuống được tình cảm,nhưng trên đường rời đi hắn đã từng nghĩ đưa cô trở về Tô gia,nếu như không phải cuộc đuổi giết vô tình kia.
“Đại ca nhất định rất hận chúng tôi rời đi ?” Lời vừa ra khỏi miệng,Vu Thiểu Đình đột nhiên cảm giác được mình không nên hỏi câu này,nếu như không phải năm ấy cũng sẽ không tàn nhẫn truy sát bọn họ.

“Không phải hận mà là thương tâm,các người tổn thương đại ca rất sâu.” Hắn chưa từng thấy qua Tô Lực Hằng yếu ớt như thế “Hắn cơ hồ phái ra tất cả đàn em đi tìm các ngươi,bản thân thì mỗi đêm lái xe khắp các đường lớn ngỏ nhỏ,người nào khuyên cũng vô dụng.


Lời Khinh Vân khiến cho Thiểu Đình không thể tin nổi: “Nhưng hắn không phải . . . . . .”
“Cái gì?” Khinh Vân không hiểu được hắn lời ra khỏi miện tại sao không nói tiếp.

“Không có gì.” Vu Thiểu Đình trầm mặc,hắn bắt đầu hoài nghi nhóm người Tiểu Tiểu gặp có phải thật do Tô Lực Hằng phái đi .

Khinh Vân chắc không biết lừa gạt hắn,mà Tiểu Tiểu gặp cũng là chuyện thật,vậy thì chỉ còn một loại khả năng,có người giả mạo người Lưu Xuyên Đường đuổi giết bọn họ,bọn người này tại sao nắm rõ tin tức trong nhà họ Tô?
Chỉ có một khả năng,nhân vật thần bí kia tiết lộ tất cả.
Vu Thiểu Đình tim thắt lại,kết quả thì ra chỉ do một chuyện hiểu lầm,bao gồm người yêu của mình.
“Thiểu Đình,cậu làm sao vậy?” Khinh Vân nhìn hắn ngu ngơ suy nghĩ.

“A,không có gì.” Vu Thiểu Đình phục hồi tinh thần,nhớ tới mục đích mình tìm hắn “Tôi muốn gặp đại ca,cậu có thể an bài giùm không?”

Sở dĩ không gọi điện thoại cho Tô Lực Hằng,là muốn tránh khỏi trực tiếp gặp sẽ lúng túng.
“Anh ấy sẽ không gặp .” Khinh Vân vừa nói liền khiến hắn thất vọng.

“Tại sao?” Nhưng vẫn không cam lòng.

“Cậu cũng hiểu tính tình đại ca,hắn bây giờ rất hận cậu.”

Vu Thiểu Đình trầm mặc,nếu như hắn nói rõ tất cả với Tô Lực Hằng có lẽ hắn có tha thứ mình,buông tha tất cả hành động trả thù,vậy hắn có thể giữ được công ty năm năm cực khổ làm ra,Tô Lực Hằng cũng có thể nối lại tình cảm với Tiểu Tiểu,hắn không sợ đại ca trả thù chỉ sợ đại ca cướp đi cô ấy.
Giờ khắc này Vu Thiểu Đình bỗng nhiên có ý nghĩ buông tha tất cả,mang theo người phụ nữ của mình rời khỏi nơi đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.