Ánh mắt của mọi người tìm nơi phát ra giọng nói,chỉ thấy một ông lãođang nổi giận oán hận nhìn chằm chằm Tô Lực Hằng,ánh mắt giống như muốnlột da thịt người kia,ông lão này chính là Lâm Cẩm Quyền. “Các ngươikhông thể kết hôn!” Lâm Cẩm Quyền quyết không cho phép cháu gái của ônggả cho người chú trên danh nghĩa,huống chi người này còn là một tên xãhội đen bạo lực,dã man,thô lỗ không có lễ phép. “Tại sao?” Tô LựcHằng nhướng mày hỏi,hắn chính là muốn diễn trò công bố chuyện chung thân đại sự của Tiểu Tiểu trước mặt Lâm Cẩm Quyền,vì muốn xem ông ta làm sao phản đối. “Lão gia,không nên tức giận tại đây.” Lưu Thanh Sơn hạgiọng khuyên nhủ,hắn thật sợ Lâm Cẩm Quyền vọng động nói ra chuyệngì,đến lúc đó hai nhà Lâm Tô đều không còn mặt mũi. “Này. . . . . .”Lâm Cẩm Quyền thật khó xử,lúc này ông quyết không thể nói ra quan hệ chú cháu giữa bọn họ,mặc dù đây chỉ là trên danh nghĩa nhưng tiếng ngườiđáng sợ,ông không muốn cháu gái của ông bị dìm ngập trong nước miếng mọi người . “Lão gia ta chỉ muốn đùa Tô tổng một chút.” Lưu Thanh Sơnthấy thế lập tức giúp ông giải vây, “Ha ha,chúc Tô tổng cùng Tô tiểu thư hạnh phúc.” Lúc này mọi người mới thu hồi ánh mắt nghi hoặc,bất quá trong lòng vẫn nói thầm,đùa kiểu này có chút quá lố. Nhìn ánh mắt thắng lợi của người đứng bên cạnh, nhìn lại Lâm Cẩm Quyền dướiđài nhíu chặt chân mày,Liễu Uyển Nhi đột nhiên cảm giác được tình cảmcủa cô hình như bị lợi dụng,bị lợi dụng tổn thương ông ngoại của cô. “Hằng,em đến phòng rửa tay một chút.” Liễu Uyển Nhi có chút ũ rũ đi xuống đài,mà Tô Lực Hằng đang đắc ý cho nên không phát hiện cô khác thường. Liễu Uyển Nhi ngồi trong phòng vệ sinh ngẩn người,chợt nghe trong phòng rửa tay truyền đến tiếng nói của hai người phụ nữ. “Nghe nói trước kia Lâm gia cùng Tô gia vì tranh quyền giám hộ một cô bé màphải ra tòa,cô bé kia thật giống cháu gái Lâm Cẩm Quyền,cháu gái Tô LựcHằng.” “Nhìn bộ dạng kích động tối nay của Lâm Cẩm Quyền,không lẽ cô nhóc đứng trên đài là cháu gái ông ta sao?” “Đúng đấy,nhìn tuổi cô ta hình như còn rất nhỏ.” Lúc này cô gái kia giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,kinh ngạc kêu lên, “Cô cũng là họ Tô!” “Trời ạ,Tô Lực Hằng muốn kết hôn người đó lại là cháu gái mình sao” Hai người phụ nữ hít sâu một hơi. “Khó trách Lâm Cẩm Quyền kích động phản đối,đây là cam luyen .” Người phụ nữ nói giống như tiếng nổ,nổ ong ong tai Liễu Uyển Nhi. Chờ hai người rời đi cô mới vịn tường đi ra ngoài,đứng trước bồn rửa tay bỗng nhiên cô không dám nhìn mặt mình trong gương. Tại sao tình yêu của cô lại không được người đời chấp nhận,nước mắt nénkhông được rơi xuống,giờ khắc này cô cảm giác cô độc bất lực. Trên đường trở về Tô gia,Tô Lực Hằng vẫn đắm chìm tự đắc,cho đến về nhà mới phát hiện Liễu Uyển Nhi có chút khác thường. “Tiểu Tiểu,em sao vậy?” Một khuôn mặt nhỏ nhắn cau mày kéo căng thật chặc,chuyện gì làm cho cô không vui ? Nhìn hắn một hồi Liễu Uyển Nhi với thỉnh cầu: “Hằng,có thể đừng đối đầu với ông ngoại không?” Vừa nghe lời này Tô Lực Hằng lập tức giận tái mặt. “Tại sao muốn nói chuyện thay ông ta?” Cô không biết người kia đã tổn thương cái nhà này thế nào,cô đã không biết còn xin tội thay ông ta giống như sát muối lên vết thương hắn. “Ông ấy dù sao cũng là ông ngoại em,hơn nữa ông ấy cũng rất tốt với em.” “Nhưng ông ta đã tổn thương người Tô gia,từng tàn nhẫn chia rẽ mẹ và chaem,hiện tại lại muốn ngăn cản chúng ta quen nhau.” Nhớ tới năm thánggian khổ, trong mắt Tô Lực Hằng hiện lên một tia đau đớn. Liễu UyểnNhi cũng không biết nên làm sao khuyên hắn,nếu như Tô Tiểu Tiểu sẽ đốiđãi Lâm Cẩm Quyền thế nào? Cũng sẽ giận giữ thù hận như Tô Lực Hằng vậysao? Cô không trải qua khoảng thời gian đó,có lẽ không có quyền đi chỉ trích thái độ Tô Lực Hằng đối với Lâm Cẩm Quyền. “Hằng,thật xin lỗi.” Chui đầu vào trong ngực hắn,ôm hông của hắn”Em sau này không nói đến người ấy nữa.” Quay người lại ôm chặt cô,Tô Lực Hằng yên lặng suy nghĩ,có lẽ hắn phải đưacô rời đi,đi đến một nơi không có thù hận không có người quấy nhiễu. Mà trong Liễu Uyển Nhi lòng ngực của hắn cũng đang tự hỏi,cô phải dùng cách gì nói cho hắn biết,cô không muốn kết hôn. …… Liễu Uyển Nhi phiền muộn một mình đi tới đình viện,phát hiện Tiểu Do đang ngồi ngẩn người. “Tại sao chị lại ngồi ở đây?” Cô ấy không phải nên ở tầng cao nhất cùng Đao Nhân đoạt máy tính? “Tôi chỉ muốn ngồi chơi một chút.” Tiểu Do không muốn nói cho cô biết. Cô tới Tô gia thời gian dài như vậy,cơ hồ ngày ngày đều quấn Đao Nhân cùng hắn như hình với bóng,nhưng trong mắt của hắn lại như cũ chỉ có gameonline, có khi cô thật muốn bỏ đi,quên người đàn ông làm cô chán ghét. “Còn em?” Tiểu Do không hiểu không phải Tô Lực Hằng mới tuyên bố hôn lễ giữa bọn họ sao,ngọt ngào đến làm cô không ngừng hâm mộ,tai sao vẻ mặt côlúc này lại ủ dột đến thế. “Em. . . . . .” Nhìn Tiểu Do bên cạnh,Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên muốn nói rõ tâm sự của mình, “Tiểu Do,chị cảm thấyem và Hằng thích hợp sao?” Nghe vậy Tiểu Do lập tức mở to hai mắt nhìn: “Chẳng lẽ cô không yêu đại ca?” Cô ấy không phải còn tình cảm với Thiểu Đình chứ? Liễu Uyển Nhi vội vàng lắc đầu:”Không phải,chẳng qua ~ chẳng qua hắn dù saocũng là chú trên danh nghĩa,chị cảm thấy em ở cùng với hắn có cam luyenhay không?” Tiểu Do không khỏi liếc cô một cái: “Em nghĩ nhiều vậylàm gì,các người không có quan hệ huyết thống,tại sao không thể ở chungmột chỗ!” Thật có thể đơn giản vậy sao? Nghĩ tới lời nói của hai côgái trong phòng rửa tay,lòng của cô lại căng thẳng,cô thật không cáchnào chịu được người khác giễu cợt quan hệ giữa cô và Tô Lực Hằng Hiazz ~ hai cô bé tự than thở nổi lòng riêng mình,khổ sở của riêng mình Kể từ khi dự bữa tiệc rượu trở về Lâm Cẩm Quyền vẫn trầm mặc,Lưu ThanhSơn biết ông đang tìm cách giải quyết chuyện lớn,mà chuyện lớn này cóliên quan đến Tô Lực Hằng. “Thanh Sơn,giúp ta an bài ta muốn thấy Tiểu Tiểu.” Quả nhiên như suy nghĩ trong đầu Lưu Thanh Sơn,nhưng yêu cầu của ông hìnhnhư có chút khó khăn: “Lão gia,chuyện này có chút khó khăn,ngài biếtđấy,hiện tại Tô Lực Hằng bảo vệ Tôn tiểu thư vô cùng kín,người ngoài erằng không thể đến gần.” “Ta biết ngươi có biện pháp .” Lâm Cẩm Quyền mang theo ý nghĩ sâu sa nhìn về phía lão quản gia đã theo ông mấy chục năm. Hiazz,hắn chỉ có thể thử một chút,nhưng nhìn Lâm Cẩm Quyền vẫn cố chấp nhưthế,Lưu Thanh Sơn bỗng nhiên có chút lo lắng bi kịch mười bảy năm trướccó thể xảy ra lần nữa,không khỏi muốn khuyên ông hai câu. “Lãogia,thật ra thì ta cảm thấy Tô Lực Hằng không tồi,có năng lực tài cánvừa yêu thương Tôn tiểu thư,chúng ta không nên ngăn cản bọn họ quennhau.” “Ngươi biết cái gì!” Lâm Cẩm Quyền không thích nghe có ngườinói chuyện thay Tô Lực Hằng”Hắn là chú Tiểu Tiểu,mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng danh nghĩa trốn không thoát ,ngươi muốn Tiểu Tiểu bịngười ta nói xấu cả đời sao? Còn nữa,hắn là thủ lĩnh xã hội đen,ngàyngày sống trong chém giết, Tiểu Tiểu làm sao có thể sống cuộc sống nhưthế.” “Nhưng Thiểu Đình ngài thích không phải cũng là xã hội đen?” Lưu Thanh Sơn cảm thấy ông có thành kiến với Tô Lực Hằng. Lâm Cẩm Quyền bỗng nhiên á khẩu,chốc lát mới nói: “Hắn sao có thể so sánhvới Thiểu Đình,Thiểu Đình hiểu chuyện hữu lễ,trầm ổn cơ trí ở cùng vớiTiểu Tiểu sẽ rất tốt,hắn còn có thể thoát khỏi xã hội đen tới giúp taquản lý tập đoàn Lâm thị,dù sao công ty sau này cũng là của bọn họ .” Nói đi nói lại còn không phải muốn chọn người nối nghiệp sao,Vu Thiểu Đìnhhiền lành nghe theo lời ông,còn Tô Lực Hằng bá đạo sẽ không nghetheo,chỉ đơn giản như vậy. “Lão gia,nhưng Tô Lực Hằng không giống đại ca của hắn,năm đó dù ngài đối xử tệ với cô gia thế nào,hắn vẫn đối đãingài tốt như cha vợ,giờ đổi thành Tô Lực Hằng chỉ biết mạnh mẽ phảnkích,đến lúc đó Tôn tiểu thư bị kẹp ở giữa sẽ rất khó xử.” Lưu Thanh Sơn kiên nhẫn phân tích chỉ hy vọng ông có thể bỏ đi thành kiến tiếp nhậnTô Lực Hằng. Lưu Thanh Sơn phân tích khiến ông Lâm Cẩm Quyền nghẹnhọng,hắn nói không sai,tất cả chuyện xảy ra trong khoảng thời gian nàykhông phải do Tô Lực Hằng bắt đầu phản kích sao. Thật ra thì chuyệnmười bảy năm trước ông không phải chưa có phản tỉnh mình,nhưng muốn ôngtiếp nhận Tô Lực Hằng thật sự có chút khó khăn. Nhìn ánh mắt thathiết của lão quản gia,nhớ tới hôm nay cùng cháu ruột chia lìa,nhớ tớimình trước khi chết cũng không thấy được mặt cháu gái,trái tim Lâm CẩmQuyền cứng rắn cỡ nào cũng dần mềm. “Nếu như Tô Lực Hằng có thể rời khỏi xã hội đen,tới nói xin lỗi ta thì ta sẽ chấp nhận hắn.” Nghe vậy Lâm Thanh Sơn lộ ra một tia vui mừng nhưng nghĩ đến Tô Lực Hằngcàng thêm nhức đầu,hắn chịu đến nói xin lỗi Lâm Cẩm Quyền sao, thậm chírời khỏi xã hội đen sao? Hình như rất khó. Hiazzz,cách mạng chưa thành công,hắn Lão Lưu vẫn phải tiếp tục cố gắng! “Nhưng ta vẫn cần gặp mặt Tiểu Tiểu.” Ánh mắt kiên định nhìn về phía Lưu Thanh Sơn,Lâm Cẩm Quyền cảm thấy ông cần thiết nói rõ mọi chuyện với cháu gái,để con bé biết bối cảnh thật củaTô Lực Hằng,để con bé hiểu nếu như sống cùng Tô Lực Hằng bọn họ sẽ gặpphải vấn đề gì,hôn nhân là chuyện cả đời ông hi vọng cháu ông suy nghĩkỹ càng. Lưu Thanh Sơn gật đầu,có lẽ nói rõ mọi chuyện mới có thể giải quyết mâu thuẫn. Ngày này Tô Lực Hằng mang theo Vu Thiểu Đình và Khinh Vân đến côngty,trong nhà chỉ còn lại có Liễu Uyển Nhi,dì Trương cùng Đao Nhân vàTiểu Do núp trên tầng cao nhất . Dì Trương dọn dẹp xong phòng bếpđang chuẩn bị đem rác bỏ,đi tới cửa bỗng nhiên cái eo rắc một cái,đauđớn để bà ngồi bệt trên mặt đất. “Dì Trương,dì không sao chứ?” Liễu Uyển Nhi vừa lúc xuống lầu thấy được, lập tức chạy đến đỡ dì Trương đứng dậy. “Thật là,thắt lưng tự niên đau.” “Dì ngồi đây một chút,cháu sẽ quăng rác giùm dì.” Vừa nói liền nhặt một bao rác lớn bỏ đi. Đem rác bỏ vào trong thùng,Liễu Uyển Nhi đang chuẩn bị về nhà chợt thấy hai bóng người quen thuộc từ trong góc đi ra,là Lâm Cẩm Quyền và Lưu ThanhSơn. “Tiểu Tiểu.” Lâm Cẩm Quyền kích động nhìn cô bé trước mắt. Theo bản năng đứng nhìn,không thấy bóng dáng hắn mới nhẹ nhõm đi đến. “Ông ngoại,sao ông lại tới đây?” Vốn nên mời ông vào nhà ngồi nhưng suy nghĩ đến quan hệ khẩn trương giữa hai nhà,vẫn thôi đi. “Ông đến thăm cháu.” Thật ra thì bọn họ núp ở đây rất lâu rồi. “Lão gia,không bằng chúng ta qua quán cà phê bên kia ngồi nói chuyện mộtchút.” Lưu Thanh Sơn đề nghị,theo tin tức của hắn bọn người Tô Lực Hằngsẽ không về được,mà ngôi nhà đó cũng không phải nơi lý tưởng để nóichuyện. Người phục vụ bưng lên ba ly cà phê. Thời gian đáng quý Lâm Cẩm Quyền trực tiếp mở miệng nói: “Tiểu Tiểu,cháu thật muốn kết hôn cùng Tô Lực Hằng sao?” Vấn đề này Liễu Uyển Nhi không biết nên trả lời thế nào,cô yêu Tô Lực Hằngnhưng sợ nghe người khác đàm tiếu quan hệ giữa bọn họ. Nhìn vẻ mặt do dự của Liễu Uyển Nhi,Lâm Cẩm Quyền nói: “Cháu không muốn gả cho hắn phải không?” Nếu như vậy thì tốt quá,tất cả vấn đề cũng dễ giải quyết. Liễu Uyển Nhi lắc đầu cô không biết làm sao nói với Lâm Cẩm Quyền,mặc dùbiết ông quan tâm mình nhưng dù sao vẫn chưa thân thuộc với ông,vẫn chưa thể thổ lộ tâm sự với ông. Mà lúc này Lâm Cẩm Quyền đã đứt định ýđịnh Liễu Uyển Nhi không muốn lấy Tô Lực Hằng ,chuyển hướng bắt đầu thao thao bất tuyệt nói. “Cháu không muốn lấy hắn là đúng,hắn dù sao cũng là người chú trên danh nghĩa,nếu như hai người sống chung người ngoàisẽ nói thế nào.” Quả thế,Liễu Uyển Nhi thật đau lòng. Lại nghe Lâm Cẩm Quyền nói: “Cô bé muốn giữ mình trong sạch không nên qua lại với xã hội đen,mặc dù cháu hiện tại đã sống cùng Tô Lực Hằng,nhưng tốt nhấtđừng tiếp xúc nhiều với hắn,để tránh bị lây khí chất xã hội đen.” Cái gì,Hằng là xã hội đen? Tại sao không có ai nói cho cô biết? Nhớ tới mấy lần đuổi giết,nhớ tới hắn dạy cô bắn súng,nhớ tới Khinh Vânthường xuyên để lộ vẻ mặt hung dữ. . . . . . Bỗng nhiên phát giác thì ra cô ngây thơ thế. Nhưng vẫn không nhịn được nói chuyện thay Tô Lực Hằng : “Thật ra thì Hằng cũng là người tốt,hắn chưa từng làm xằng làm bậy.” “Làm sao cháu biết hắn không có?” Lâm Cẩm Quyền đột nhiên cảm giác cháu gáiông quá đơn thuần,ngày nào đó bị lừa gạt đi bán cũng không biết,”Cháu có biết hắn bảo đàn em đi uy hiếp mua mảnh đất đẹp của ta không? Cháu cóbiết hắn đã tung tin với cảnh sát nói ông ngoại cháu rửa tiền ở nướcngoài,để cho cảnh sát tới đây điều tra ta không. . . . . .” “Được rồi lão gia,thời gian không còn sớm chúng ta trở về trước thôi.” Lưu ThanhSơn vội vàng ngăn lại lời ông,ông ta không thấy sắc mặt Tôn tiểu thư đãcàng ngày càng trắng sao? Lâm Cẩm Quyền còn chưa nói đủ,nhưng bị Lưu Thanh Sơn lần nữa thúc giục,không thể làm gì khác hơn rời đi trước. Mà Liễu Uyển Nhi đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người,cô vốn tưởng rằng Tô LựcHằng chẳng qua đấu khí với Lâm Cẩm Quyền,chứ không nghĩ rằng hắn ở saulưng làm nhiều chuyện quá mức đáng sợ,hắn như vậy làm cho cô cảm giác xa lạ,có một chút sợ hãi. Thật hy vọng tất cả đều do Lâm Cẩm Quyền thêu dệt,không được,cô phải hỏi chính miệng Tô Lực Hằng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]