“Hằng.” Đẩy ra cửa thư phòng,bên trong vẫn không có bóng dáng của hắn. Gần đây Tô Lực Hằng rất bận rộn,mỗi ngày đến đêm hôm khuya khoắt cô đã sớmngủ mới về,buổi sáng luôn vội vã ra cửa,bọn họ đã lâu không nói chuyệnvới nhau. Gục trên bàn làm việc của Tô Lực Hằng,nhìn một đống giấy tờ trước mắt trong lòng nghĩ hắn rốt cuộc đang bận làm việc gì đây. Lúc này cửa thư phòng bị đẩy ra,Tô Lực Hằng đi đến nhìn thấy cô bé ngẩn người không khỏi mỉm cười. Lặng lẽ đi tới,bún lên trán cô một cái. “Ôi.” Xoa cái đang đau,Liễu Uyển Nhi nhìn thấy người đi đến lông mày nhíu lại chậm rãi giản ra, “Anh về rồi.” Tô Lực Hằng ngồi xuống trên ghế,vui vẻ ôm cô bé ngồi lên đùi mình,tay vòng qua eo cô. “Xem ra em rất muốn anh.” Trên gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười. Khuôn mặt nhỏ nhắn Liễu Uyển Nhi đỏ lên một chút,nhưng ngay sau đó cong miệng,oán trách nói: “Anh gần đây thật bận rộn.” Đúng vậy,hắn gần đây bận rộn thu mua mảnh đất đẹp kia,có một thời gian ngắn không thể ở bên cạnh cô. Hơi xin lỗi hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đang cong lên: “Chờ anh làm xong mọi việc,anh ngày ngày sẽ ở nhà cùng em.” Liễu Uyển Nhi cười vui vẻ,thẹn thùng vừa rồi mình còn trách hắn,nhìn xuống cằm hắn che dấu ngượng ngùng trong lòng. “Tiểu Tiểu,em có biết đang đùa với lửa không?” Đỉnh đầu vang lên giọng nói khàn khàn khiến bàn tay nhỏ bé của Liễu Uyển Nhi cứng đờ,đang muốn rụt lại đã bị bắt được. Hôn ngón tay của cô,trong mắt Tô Lực Hằng chất chứa dục vọng nhiều ngày liền. “Hằng,cửa thư phòng khóa không có?” Liễu Uyển Nhi vội vàng hỏi,thật ra thì cô cũng quen Tô Lực Hằng không chọn địa điểm không chọn thời gian nổi lòng tham. Mà lúc này Tô Lực Hằng đã chui vào vai thơm của cô,căn bản không rảnh để ý vấn đề của cô. Khẽ cắn làn da trơn mịn của cô,hai tay bò tới trước ngực,nhẹ nhàng cởi áo cô ra. . . . . . Khi hắn trêu chọc ,Liễu Uyển Nhi cũng dần dần thở gấp liên tục . . . . . . Đang lúc nóng bỏng cửa bỗng nhiên bị mở ra,một tiếng nói lớn vang lên. “Đại ca. . . . . .” Bên trong thư phòng một màn kiều diễm khiến Khinh Vân lập tức thu hồi bước chân đi vào phòng,nhanh chóng đóng cửa lại. Khinh Vân đột ngột xông vào Tô Lực Hằng ứng phó không kịp,phản ứng đầu tiênchính là nhặt áo trên mặt đất che lại người Liễu Uyển Nhi. Vội vàng cài nút áo,mặt Liễu Uyển Nhi đã sớm đỏ bừng,trời ạ,lúc này quả thật mất mặt hết chỗ nói. “Vào đi.” Thấy cô mặc quần áo tử tế, Tô Lực Hằng buồn bực gọi người ngoài cửa vào. Tên kia tốt nhất có việc gấp,nếu không hắn nhất định làm thịt cậu ta! Khinh Vân đẩy cửa ra,cúi đầu chậm chạp sải bước tới. Hắn cũng ảo não muốn chết,bản thân tại sao sửa không được thói quen lỗ mãng của mình. Liếc thấy Khinh Vân đi vào,Liễu Uyển Nhi muốn chui xuống bàn làm việc lại bị Tô Lực Hằng kéo ra ngoài,ôm eo để cô ngồi trên đùi,bọn họ không phảivụng trộm,trốn cái gì. “Chuyện gì?” Tô Lực Hằng nhìn Khinh Vân sắc mặt tối tăm tới cực điểm. “Chuyện đã làm xong.” Khinh Vân nói,không dám nhìn thẳng mặt Tô Lực Hằng. Nghe vậy Tô Lực Hằng trong lòng vui mừng,thật tốt,nhiều ngày cố gắng cuối cùng thành công. “Tiểu Tiểu,anh có chút chuyện em ra ngoài trước đi.” Dứt lời để xuống người trên đùi,mang theo Khinh Vân vội vã rời đi. “Haizz ~ lại bận rộn.” Nhìn thư phòng trống rỗng,trong lòng Liễu Uyển Nhi càng thêm trống trải. Hiện trường ký hợp đồng Thấy Tô Lực Hằng mang theo người trong côngty đến hội trường,nhìn lại hiệp ước đại diện đưa cho ông,Lâm Cẩm Quyềnthoáng cái liền hiểu được tất cả. Thì ra người gần đây đè giá cổ phiếu công ty,mua mảnh đất đẹp này chính là Tô Lực Hằng. Xem ra sau khi giành phần thắng làm người giám hộ cho Tiểu Tiểu,sau mụctiêu của hắn chuyển hướng sang Lâm thị tập đoàn,dã tâm của hắn thật đúng là không nhỏ nhưng phải xem ông Lâm Cẩm Quyền có đồng ý hay không. Bất quá không thể không thừa nhận hậu sanh khả úy,có thể dùng giá thấp đoạt đi mảnh đất đẹp trong tay ông,tiểu tử này so với đại ca hắn thủ đoạncàng ác độc hơn. “Lâm chủ tịch,đã lâu không gặp.” Nhìn nụ cườigiễu cợt trên mặt Tô Lực Hằng,Lâm Cẩm Quyền siết chặt quả đấm,tiểu tửthúi này,trong bụng ông rất ghét hắn,cực kỳ ghét! “Đừng tưởng rằng lấy đi một mảnh đất của ta thì có thể hứng phong làm sóng.” “Vậy chúng ta chờ xem thử.” Tô Lực Hằng trong mắt tràn đầy khiêu khích,đối thủ quá yếu hắn cũng không có hứng thú chơi nha. Lâm Cẩm Quyền đang muốn vứt tay áo bỏ đi bỗng nhiên lại nghĩ đến cáigì,xoay người nhìn Tô Lực Hằng lạnh lùng nói: “Tiểu tử,mảnh đất này cậucứ lấy, nhưng ta cảnh cáo cậu cách xa Tiểu Tiểu một chút,con bé còn làngười chưa thành niên,nếu như tiểu tử ngươi dám nhúng chàm con bé,tanhất định sẽ kiện cậu dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên.” Thật ra thì Lâm Cẩm Quyền chỉ muốn hù họa hắn,ông làm sao có thể không để ý danh dự cháu ngoại của mình đi kiện Tô Lực Hằng. Nhưng lời của ông đã khiến Tô Lực Hằng hoàn toàn tức giận,ông già này,hắn thật ghét ông,cực kỳ ghét ông! Năm đó thì chia rẽ đại ca và chị dâu,hiện tại lại muốn ngăn cản hắn quenTiểu Tiểu,được,ông không thích đúng không,vậy hắn càng nói để ông xem. “Ta đã ăn cô ấy ông giỏi đi kiện đi.” Tô Lực Hằng nói xong vẻ mặt không quan tâm. Lời vừa nói ra Khinh Vân cùng Vu Thiểu Đình đứng bên cạnh thiếu chút nữahộc máu,đại ca cho dù tức giận cũng không cần nói chuyện này ra ngoàichứ. “Ngươi, ngươi, ngươi. . . . . .” Lâm Cẩm Quyền đã bị giận đến mặt trắng bệch,Lưu Thanh Sơn vội vàng trấn an tâm trạng của ông. Rốt cục đè được cơn giận,Lâm Cẩm Quyền cắn răng nói: “Ta vĩnh viễn không thừa nhận quan hệ giữa cậu và Tiểu Tiểu!” Hừ,hắn mới không cần ông thừa nhận! Tô Lực Hằng vẻ mặt khinh bỉ. Lâm Cẩm Quyền bỗng nhiên đưa tay chỉ về phía Vu Thiểu Đình: “Chồng TiểuTiểu nhà chúng ta ít nhất cũng phải giống như Thiểu Đình vậy,đẹp traihữu lễ.” Vu Thiểu Đình trong lòng kinh ngạc,hắn thất tình đã đủ thương tâm,Lâm lão tiên sinh cũng đừng nói chuyện thay hắn nữa. Tô Lực Hằng bắn ánh mắt phẫn hận về phía Lâm Cẩm Quyền,được,ông tưởng hắn không dám đúng không. Cô nhóc nhỏ của hắn ngày ngày mở miệng anh Thiểu Đình ngậm miệng ThiểuĐình,hắn làm người đàn ông có khí độ đã làm đủ,hiện tại ông lão họ Lâmcòn hết lần này tới lần khác so sánh giữa hắn và Vu Thiểu Đình,vừa lúcđâm vào nơi đau của hắn,hắn không chọc chết ông thì không phải họ Tô! Người chung quanh cũng rõ ràng cảm thấy giữa ánh mắt một già một trẻ hai tialửa bắn ra bốn phía,rối rít nuốt một ngụm nước bọt,hi vọng hai người bọn họ có thể khắc chế. Tô Lực Hằng rất tức giận,hắn không thích có người cảm thấy Vu Thiểu Đình thích hợp với Tiểu Tiểu hơn hắn. Hắn quyết định muốn công bố quan hệ giữa hắn và Tiểu Tiểu cho toàn bộ thếgiới,hắn muốn cho Lâm Cẩm Quyền biết Tiểu Tiểu đã là người phụ nữ củahắn, vĩnh vĩnh viễn cũng vậy,hắn muốn chọc Lâm lão đầu này tức chết. Cho nên hắn quyết định dùng lý do thành công mua mảnh đất đẹp để tổ chứctiệc rượu,muốn mời tất cả người liên quan đến xí nghiệp đến tham gia,dĩnhiên không thể thiếu chủ tịch Lâm Cẩm Quyền của tập đoàn Lâm thị,mànhân vật chính của bữa tiệc là hắn và Tiểu Tiểu. Cho nên hiện tại hắn đang trong cửa hàng quần áo cao cấp. “Hằng.” Liễu Uyển Nhi ngượng ngùng từ phòng thử áo đi ra,bộ dạ phục này quá lộliễu,không phải muốn cô mặc như vậy đi ra ngoài chứ. “Wow,rất đẹp,bộ lễ phục giả đuôi cá màu hồng này rất hợp với tiểu thư.” Nhà thiết kế tự đáy lòng khen ngợi. Tô Lực Hằng ngồi trên ghế sa lon nhìn Liễu Uyển Nhi như thay đổi biếnthành người khác đứng trước mặt hắn,cô bình thường trang phục đơn giảnnhìn như một tiểu mỹ nhân tươi mát chất phác,mà sau khi được trang điểmđổi y phục,lập tức biến thành đại gia khuê tú tự nhiên hào phóng . “Xoay người lại.” Liễu Uyển Nhi nhẹ nhàng xoay người,chậm rãi quay lại Tô Lực Hằng nhìn mà mặt chuyển tái. “Không được,đổi đi,khó coi chết đi được.” Xem hắn đã chết sao,lại cho cô mặt bộ lễ phục ngay cả lưng cũng lộ ra. Nhà thiết kế nụ cười trên mặt cứng ngắc,đây cũng quá xem thường trình độchuyên nghiệp của hắn,lại dùng từ ‘ khó coi chết đi được ’ hình dung lễphục hắn thiết kết. Hít sâu một hơi,rèn luyện nghề nghiệp hàng ngàyđể cho hắn cứng rắn nở nụ cười mang đến một bộ lễ phục khác nữa cho Liễu Uyển Nhi. Đây là một bộ váy dài màu tím lộ vai,Liễu Uyển Nhi mặcxong cũng rất thích,cười khanh khách đứng trước mặt Tô Lực Hằng,mong đợi nhận được khẳng định của hắn. Đúng là không tệ,Tô Lực Hằng khẽ gậtđầu,nếp nhăn đường viền hoa trước ngực thiết kế rất tốt tô điểm xươngquai xanh duyên dáng của cô. Đang chuẩn bị đánh nhịp,chợt nghe nhà thiết kế bên cạnh khen: “So nice,giữa hồn nhiên lộ ra gợi cảm.” Mắt liếc thấy si mê trong mắt nhà thiết kế,Tô Lực Hằng trong lòng rất khóchịu,tên đàn ông ghét kia dám dùng ánh mắt say mê nhìn cô,cô gợi cảm chỉ có thể để mình hắn nhìn thấy. “Đổi đi,quê mùa muốn chết,hiện tại ai còn mặt váy dài.” Cằm nhà thiết kế suýt nữa rớt xuống đất,tiên sinh này không phải gu thẩm mỹ có vấn đề nghiêm trọng chứ,còn muốn gây sự với hắn,rõ ràng là một bộ lễ phục rất đẹp,lại bị hắn bỡn cợt không đáng một đồng Được rồi,nể mặt đồng tiền,hắn nhịn ~ Lại bảo người phục vụ lấy ra một bộ tiểu lễ phục màu trắng lông vũ. Lúc này nhà thiết kế trước giới thiệu vì sao thiết kế bộ lễ phục này: “Bộnày lễ phục này cho chúng ta cảm giác mộng ảo trong chuyện đồng thoại,ta thấy vị tiểu thư này khí chất trên người thanh thuần nhất định thíchhợp bộ lễ phục này.” Vừa nghe lời này Tô Lực Hằng lập tức nhíumày,cảm giác đồng thoại,hắn không muốn cho cô ăn diện giống như tiểucông chúa,không được,chỉ có thể trang điểm trông già dặn,không thể đểtươi trẻ,hắn không muốn nghe người khác nghị luận số tuổi chênh lệchgiữa bọn họ. Cứ như vậy bộ lễ phục này còn chưa mặc trên người Liễu Uyển Nhi,đã bị Tô Lực Hằng cho pass rớt. Nhà thiết kế nổ lực lấy ra một tiểu lễ phục màu lam nhạt cuối cùng. “Tiên sinh,đây là bộ độc nhất trong cửa hàng ta,thật sự nếu không được thìcửa hàng không còn bộ lễ phục nào thích hợp với vị tiểu thư này.” “Vậy thì thử một chút đi.” Tô Lực Hằng thản nhiên nói. Khi Liễu Uyển Nhi mặc lễ phục màu lam nhạt đi ra phòng thử áo,nhà thiết kếkhông có nhìn nàng mà khẩn trương ngó chừng Tô Lực Hằng,hắn thấy rõ vịtiên sinh này không gật đầu,hôm nay thử đồ chắc không có kết quả . Vải màu lam nhạc tô điểm làn da trơn mịn của cô,làn váy thiết kế bất quy tắc khiến cho cô ngoài thanh lệ còn có một tia cá tính. Quan trọng nhất là vai,ngực,lưng nơi cần che đều được che,Tô Lực Hằng rốt cục hài lòng gật gật đầu. “Chọn bộ này đi.” Nhà thiết kế thở dài một hơi,đầu năm nay làm ăn thật không dễ. Hôm nay tiệc rượu ăn mừng đặc biệt náo nhiệt, Tô Lực Hằng mang theo Liễu Uyển Nhi còn có Vu Thiểu Đình,Khinh Vân, Đao Nhân,Tiểu Do tất cả đềuđi,các ông chủ nổi tiếng cũng rối rít trình diện chúc mừng. Mảnh đấtđẹp của tập đoàn Lâm thị bị một công ty nhỏ không biết tên thu mua chấnđộng cả nước,mọi người rối rít phỏng đoán ông Trùm giấu mặt của công tynày,sau theo nhiều mặt kiểm chứng kim chủ lại là người hoa nổi tiếng ởSingapore,cổ phần công ty này khống chế nhiều ngân hàng cùng công ty bảo hiểm,tài chính thật thể dùng hai chữ ‘ hùng hậu ’ để hình dung,vì vậyrất nhiều lão tổng công ty lớn rối rít chen vỡ đầu mới giành được thưmời buổi tiệc rượu hôm nay. Cho nên các công ty tham dự tiệc rượu ănmừng chủ yếu muốn nịnh bợ Tô Lực Hằng,tất cả mọi người hy vọng có thểmượn cơ hội nối quan hệ với vị kim chủ này. Tô Lực Hằng ung dung chào hỏi mỗi ông chủ công ty đến,mà Liễu Uyển Nhi đứng bên cạnh,mặc dù vôcùng ghét những buổi tiệc thế này,nhưng mẫu thân từ nhỏ đã giáo dục dạynàng trưng ra dáng vẻ tiểu thư khuê tú phối hợp với Tô Lực Hằng bêncạnh. Liếc cô bé bên cạnh Tô Lực Hằng không khỏi cảm thán,nhìn không ra cô thật có bản lãnh,chẳng qua tối nay cực khổ cô rồi. Lúc này bóng người đứng ngay cửa hấp dẫn chú ý của hắn,khóe miệng nở nụ cười sâu sa,trò hay sắp bắt đầu. Lâm Cẩm Quyền vốn không muốn tới tham gia tiệc rượu ăn mừng,nhưng vừa nghenói cháu gái bảo bối của ông cũng đến,nên ông lập tức đến đây. Nhìnthấy cháu gái mặc lễ phục tự nhiên phóng khoáng,Lâm Cẩm Quyền trong lòng cảm thấy bùi ngùi,con bé đã trưởng thành,năm đó bởi vì ông không lý trí mà chia lìa với con mình,hôm nay xương thịt vẫn phải chia lìa. Nhìnsang người đáng ghét đứng bên cạnh cô,Lâm Cẩm Quyền không khỏi tứcgiận,tay tiểu tử thúi kia đang đặt ở đâu nha,trắng trợn ôm eo con bé. Này làm gì đây,chú cháu ôm nhau sao. Lâm Cẩm Quyền siết chặt cây gậy bằng gỗ của mình,đằng đằng sát khí đi tới. Lưu Thanh Sơn bên cạnh lập tức đuổi theo,trong lòng âm thầm cầu nguyện hi vọng tối nay không xảy ra chuyện gì. Phát hiện Lâm Cẩm Quyền đi vê phía mình mặt Liễu Uyển Nhi lập tức lộ vẻ vuisướng,thật ra sau lần nghe Lưu Thanh Sơn nói ông bị bệnh nặng,cô vẫn cóchút lo lắng,bây giờ xem ra sức khỏe ông không tệ lắm. “Ngoại. . . . . .” Liễu Uyển Nhi đang muốn gọi ông bỗng nhiên vòng eo đau nhói,quay đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt vẫn tươi cười đón khách của Tô Lực Hằng, biết nụ cười hắn ra lệnh không cho cô đến gần Lâm Cẩm Quyền. Haizz Liễu Uyển Nhi không khỏi thở dài trong lòng,đôi khi phát hiện hắn thật trẻ con . Được rồi,để tránh hắn nổi dóa cô gửi sang Lâm Cẩm Quyền một nụ cười,LiễuUyển Nhi lại đem lực chú ý chuyển sang những người khách khác . Lâm Cẩm Quyền vọt tới trước mặt Tô Lực Hằng,đang muốn mở miệng dạy dỗ lời nói đã bị hắn cướp. “Lâm chủ tịch,ngài đã đến rồi,hoan nghênh, hoan nghênh.” Tô Lực Hằng vẻ mặt tươi cười khách sáo . Dứt lời liền ôm Liễu Uyển Nhi lên đài để Lâm Cẩm Quyền đứng nguyên tại chỗ. Tô Lực Hằng đi tới trước loa,hắng giọng một cái nói: “Các vị,tối nay Tô mỗ tôi có một chuyện lớn cần tuyên bố.” Lời vừa nói ra toàn trường lập tức yên tĩnh. Lâm Cẩm Quyền âm thầm phỏng đoán,thằng nhóc này lại muốn làm gì? Ánh mắt Tô Lực Hằng liếc sang ông một chút,nhanh chóng chuyển qua trênngười Liễu Uyển Nhi cười ngọt ngào với cô,ngay sau đó bỗng nhiên cúi đầu hôn lên môi cô. Nhất thời mọi người hiện trường mở to hai mắtnhìn,con ngươi Lâm Cẩm Quyền suýt chút nữa rớt ra,hắn đang khiêu khíchthị uy với ông sao! Buông ra cô bé kinh ngạc ngây người,Tô Lực Hằngnghịch ngợm mở to hai mắt nhìn cô,rồi quay sang loa nói: “Tô mỗ cùng vịhôn thê Tô Tiểu Tiểu tiểu thư sẽ tổ chức hôn lễ vào tháng 7.” Hắn tuyên bố khiến mặt Liễu Uyển Nhi lập tức đỏ bừng,cúi đầu trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Nhìn cô bé ngượng ngùng trong mắt Tô Lực Hằng tràn đầy thâm tình. Đúng vậy sau lần tai nạn xe cộ đã làm hắn nhận rõ tình cảm hắn dành cho côbé này,cô đã là một phần trong cuộc sống hắn,hắn muốn cùng cô sống hếtkhoảng đời còn lại,hắn không muốn có bất luận kẻ nào ngăn cản cản chiarẽ bọn họ,cho nên hắn chọn hôn lễ tổ chức vào tháng 7 năm sau,khi đó côcũng đã tốt nghiệp trung học cũng vừa tròn 18 tuổi,hắn sẽ đưa cô sangnước ngoài cử hành hôn lễ. Lời Tô Lực Hằng khiến hiện trường vang lên từng tràn pháo tay,nhưng rất nhiều người trong lòng đều có một tia tiếc nuối,bọn họ còn đang định lên kế hoạch đem con gái hay em gái mình giới thiệu cho người đàn ông nhiều tiền này,bây giờ xem ra toàn bộ phải ngâm nước nóng. Nhìn hai người ôm nhau trên đài,Vu Thiểu Đình yên lặng lui ra sau,lúc này hắn cần một nơi yên lặng dưỡng thương. “Không được!” Bỗng nhiên gầm lên giận dữ phá vỡ tất cả hài hòa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]