“Tiểu Tiểu,thật xin lỗi,ngày hôm qua tôi không phải cố ý .” Tam Anh đưamọi người ra phi cơ,chân thành tha thiết nói xin lỗi Liễu Uyển Nhi.
“Không sao,tôi bây giờ không phải rất tốt sao.” Cười cười nói.
Nghe vậy Tam Anh lập tức nở nụ cười: “Vậy chừng nào các người mới trở lại Langwiki?”
“Đúng vậy,các người chừng nào trở lại?” Inge cũng rất hi vọng gặp lại được bọn họ,hắn rất rất thích cô gái nhỏ của bạn tốt hắn .
Liễu Uyển Nhi đang do dự,biết tâm tư cô Tô Lực Hằng lập tức nhận vấn đề về phía mình “Rãnh rỗi chúng tôi sẽ trở lại.”
Hắn coi như đã lãnh giáo đủ nói mà không sợ chết của cô,không nên trước khi đi còn đắc tội với tất cả mọi người.
Vẫy tay từ biệt với bọn họ,Tô Lực Hằng mang theo Liễu Uyển Nhi bước lên phi cơ trở về nước .
Tô gia
Xe mới dừng lại,Liễu Uyển Nhi nhanh chóng xông ào vào phòng.
“Dì Trương,cháu đã trở về.”
Giọng cô khiến mặt dì Trương thoáng cái nở rộ màu sắc,nhưng nhưng ngay sau đó lại lập tức căng thẳng: “Cháu còn biết trở lại sao? Vì chơi ngay cả đihọc cũng không!”
Nhìn lại Tô Lực Hằng cũng đi theo vào nhà,dì Trươngsắc mặt càng thêm khó coi,vung tay chỉ đi vào phòng bếp,không thèm để ýhai người nữa.
Liễu Uyển Nhi nhất thời mặt ủ mày chê,dì Trương tức giận,làm sao bây giờ?
Tô Lực Hằng cười an ủi cô,ngay sau đó đi vào phòng bếp, ôm thắt lưng dìTrương : “Dì Trương tốt của ta,chúng ta sai rồi,dì đừng tức giận nữa.”
“Tránh ra!” Đưa tay đẩy ra Tô Lực Hằng,dì Trương lúc này quyết tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet-dung-den-gan/1403727/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.