“Thực ra, điều kiện rất đơn giản – trước khi nghênh chiến Tà Vương, ta muốn mượn tế đàn Ma giới để hấp thu thực khí trong thiên địa. Tế đàn lại là nơi thần bí nhất của Ma giới, ẩn chứa sức mạnh khó lường nhất, ta muốn hiểu thấu đáo huyền cơ ảo diệu trong đó. Mặt khác, ta cũng muốn cùng ngươi thảo luận một số chiêu thức trong Vân Cấp Thất Lục… Ngươi thân là Ma Tôn, võ học tinh tuyệt, đối với thứ này chắc chắn có kiến giải.” Lời Thục Sơn chưởng môn khách khí nhàn nhạt, mang theo xa cách vô biên.
Khi Từ Trường Khanh bắt đầu lấy kiếm kẻ những đường song song trên mặt đất, Khê Phong liền biết ý lui sang một bên. Gió yên lặng mà lạnh lẽo, bất tri bất giác trăng đã lên quá trời.
Nghe Trùng Lâu nói hết tình hình của Trầm Trạch, Từ Trường Khanh trầm ngâm một lúc lâu mới nói: “Theo lời ngươi, Tà Vương Trầm Trạch hiện tại chỉ là một tia chấp niệm, tiêu diệt hắn chỉ có một phương pháp duy nhất – tồn vu tư, vong vu tư [tồn tại dựa vào ý niệm, diệt vong cũng bởi ý niệm].”
Trùng Lâu vô thức lẩm bẩm lại một câu: “Tồn vu tư? Vong vu tư?”
“Phải! Nói cho rõ ràng thì chính là ‘giải linh hoàn tu hệ linh nhân’ [Cởi chuông cần tìm người buộc chuông]”
“Ai sẽ làm người cởi chuông?”
“Ta! Không ai thích hợp hơn ta.”
“Ngươi? Thứ cho ta nói thẳng, với võ công hiện tại của Từ chưởng môn, đối phó Tà Vương e rằng…”
Từ Trường Khanh lập tức chau mày, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127673/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.