“Đều là nhờ tấm bùa của Từ đạo trưởng, ta thấy cương thi xuất hiện, liền dựa theo Ngũ Hành phương vị mà dán lên cánh cửa, mới bảo vệ nổi mấy người, toàn bộ đều ở chỗ này, chúng ta có thể trốn thoát đều dựa vào thân thể khỏe mạnh, còn những hương thân khác…”
Từ Trường Khanh tâm trạng rầu rĩ, thầm nghĩ, nếu ta ly khai chậm vài ngày, bọn họ cũng sẽ không…
“Đậu Phụ Trắng, không liên quan đến huynh, là phúc không phải là họa, là họa không thể tránh khỏi, toàn bộ những thứ này đều đã được định trước.” Cảnh Thiên chuyển qua Lương Thụ Nguyên, “Lương đại ca, các ngươi sau này có dự tính gì không?”
“Như Tiểu Nguyên vừa nói, Cửu Tuyền Thôn đều biến thành cương thi hết rồi, chúng ta chục người còn lại cũng không có nhà, muốn báo thù cũng không có cửa, chỉ có thể đến đây đầu quân. Cũng may họ đều xuất thân từ hộ săn bắn, cho nên không đến nỗi e sợ hành quân chiến tranh.”
“Tốt, Lương đại ca, không bằng các người ở lại chỗ này, chúng ta có việc đi tìm Tần Vương trước, sau đó sẽ cùng các người ôn chuyện sau.”
“Cảnh huynh đệ, Từ đạo trưởng ——”
Cảnh Thiên chặng lời Lương Thụ Nguyên, đè thấp giọng, “Lương đại ca, Đậu Phụ Trắng bây giờ là Lý Tĩnh, Lý tướng quân, ngươi nghìn vạn lần không thể gọi sai. Về phần nguyên nhân, ta sẽ giải thích với ngươi sau, cáo từ.”
Hai người vội vã đến soái trướng Tần Vương, vừa đi vào đã phát hiện trong trướng đầy người.
Bên trái doanh trướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127623/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.