Giữa làn mưa bụi mờ ảo, hơn chục người từng bước tiến đến.
Dẫn đầu là một hắc bào đạo sĩ, lờ mờ còn có thể thấy được râu hùm đầy mặt, vóc người tương đối lực lưỡng.
“Thiên sư Chung Quỳ? Đây chính là thiên sư tróc quỷ xuất thân Chung Nam Sơn?”
Sau lưng hắn còn có đủ loại người, già có, trẻ có, nam có, nữ có, vẻ mặt thập phần kỳ lạ, phảng phất đầy âm sát chi khí, nhìn thế nào cũng không giống một người sống di chuyển, mà chỉ như mấy hình nộm được sợi dây điều khiển mà cứng nhắc chuyển động thôi.
Những người này trong tay đều mang một ít đồ vật, gấm vóc, chăn đệm, hết thảy đồ cưới của nữ nhân bình thường đều đầy đủ hết. Cảnh Thiên thậm chí còn thấy được trong tay một nam tử có một chiếc gương đồng bằng vàng. Xem ra Thiên Sư Chung Quỳ đối với đại sự cả đời của muội tử vô cùng xem trọng.
Giữa đội ngũ là một chiếc hồng kiệu tinh xảo hoa lệ, trang sức trên kiệu tất nhiên tràn ngập hỉ khí, theo từng bước tiến của kiệu phu, mành vải đỏ thắm khẽ lay, chuông vàng trên kiệu phát ra những tiếng leng keng, quanh quẩn giữa vô biên ám dạ.
Gió đêm thổi qua phố chợ, vô số đèn lồng đỏ lắc lư.
“Linh linh linh…”
Theo tiếng chuông mơ hồ, đoàn người dần biến mất vào cuối con đường, mà tiếng kèn trống réo rắt gián đoạn phiêu lãng trong bóng đêm, lộ ra vài phần quỷ quyệt yêu dị.
Từ Trường Khanh ẩn thân trong góc phòng tối, đè thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127598/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.