Tại Ma vực.
Một cung điện mờ ảo ẩn hiện giữa màn sương mù dày đặc, chạy thẳng đến tận cùng trời đất, tọa lạc ngay vị trí trung tâm của trận địa mê cung tầng lớp này chính là hành cung của Ma Tôn Trùng Lâu. Ánh chiều đỏ như máu chiếu xuống khiến cho tòa thành này được phủ một màu vàng chói mắt, cung điện nhuốm ánh kim toát ra vẻ thần bí lẫn trang nghiêm.
“Ma Tôn, đêm nay lại đến kỳ Ngũ Lôi rồi!”.
“Thế thì sao!”.
“Ma Tôn vẫn nên cẩn thận là hơn, năng lượng tiềm tàng trong cơ thể ngài chưa hoàn toàn phóng xuất ra ngoài thì sẽ không thể chống lại Ngũ Lôi được. Tuy rằng ngài mang thân thể bất lão bất tử, nhưng chung quy vẫn chưa vượt qua đại kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy.”
“Ngươi sợ ta trong kỳ Ngũ Lôi, đụng phải kiếp nạn Thiên Nhân Ngũ Suy?”
“Cho dù không phải đại kiếp, thì cũng… Ma Tôn quên rồi sao, sau kỳ Ngũ Lôi lần trước ngài đã ngủ say cả trăm năm. Ma vực này nếu không có ngài quản thúc, e rằng ma vật sẽ chạy khắp nơi quẫy nhiễu nhân gian. Cho nên, Ma Tôn có thể suy xét đề nghị của Mị Cơ…”.
“Ả? Cái thứ bẩn thỉu đó?”. Trùng Lâu cười lạnh: “Lỡ như ta lại ngủ say, ngươi tiếp tục trông coi toàn bộ “Thanh Yếu Cung” cho ta, ta cần sớm bố trí kết giới Ma Vực. Ngươi lui xuống đi!”.
“Vâng!”.
Bên ngoài Ma vực là một cây hoa lê cao chót vót, hoa lê như tuyết lấn sương nở nở khắp xung quanh Ma vực, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127549/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.