"Sao rồi, anh cái tên cặn bã này rốt cuộc cũng không nhịn được mà bắt đầu hãm hại thiếu niên xinh đẹp vô tội rồi sao?" Ieiri Shoko đầy mặt oán khí mà nói, quầng thâm dưới mắt nàng tựa hồ càng đậm.
Nhưng mà dù là ai vừa rửa mặt xong chuẩn bị đi ngủ lại bị gọi ra ngoài làm việc cũng đều sẽ như vậy chứ.
Nàng ngồi trên sofa phòng khách, lật lật bệnh lý mang về từ bệnh viện.
"Đúng nha, y rất phù hợp thẩm mỹ của tôi đó." Gojo Satoru ngáp một cái, đáp lời Ieiri Shoko.
"Y cảm thấy cơ thể mỏi mệt cũng rất bình thường, ngày mai đi vào không quá một tiếng hẳn là không thành vấn đề," Ieiri Shoko khép bệnh lý lại đứng lên, "Không nên động thủ." Nàng nghiêm khắc mà liếc người trên sofa.
"Hai~ hai~," Gojo Satoru xong việc liền đuổi người, "Tạm biệt, Shoko, mai gặp~"
——
"Tuy rằng ta cảm thấy ngươi không có uy hiếp gì, nhưng vẫn phải diễn một chút, dạo một vòng trong phòng phong ấn."
Gojo Satoru đẩy xe lăn, lảo đảo lắc lư mà đi trên đường lát đá xanh. "Như vậy về sau đám già khọm cặn bã kia có hỏi tới cũng không tìm được nhược điểm của ta."
Bọn họ đi quanh mấy vòng, dừng trước một gian kiến trúc thoạt nhìn giống như đúc với chung quanh.
Gian nhà này bề ngoài nhìn tầm tầm thường thường, sau khi đẩy cửa vào trong lại thấy tối sầm lại, giống như không có tia nắng nào có thể xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong.
Mang theo bịt mắt cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-than-manh-nhat-sasuke-kun/2576116/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.