Vết sưng đỏ trên mặtchưa đến mấy ngày đã hết. Mặt của Mật Nhi khôi phục lại vẻ mỹ lệ vốn có. Cô ngồi trong phòng mà Thẩm Hồng đặc biệt phân phối cho cô. Cô trangđiểm đầu ngón tay dùng khăn giấy lau đi phấn màu phía trên, khuôn mặtthanh lệ xuất hiện trong gương, hai mắt thật to nhìn lại cô nhưng cóchút làm như không thấy.
Thật ra thì cô không thích hóa trangnhưng từ khi bước vào nơi này. Cô đã thành thói quen cùng những thứ mỹphẩm này làm bạn. Ngày qua ngày, cô quanh quẩn trong đám đàn ông, trênmặt thoa đầy mỹ phẩm, lấy khuôn mặt giả dối để kiếm tiền đem tâm tìnhchân thật nuốt vào trong bụng.
Khách rượu thèm thuồng vẻ đẹp củacô, mama còn tham lam chờ đợi hi vọng cô sẽ kiếm được một khách sộpnhiều tiền hơn. Không ai coi cô như người chân chính, đàn ông nhìn cônhư đồ chơi mà mama nhìn cô như cây hái tiền.
Có một đoạn thờigian, cô quên mình vốn là một con người có tôn nghiêm cùng kiêu ngạo.Ban đêm cô đến nơi này, mặc dù là thẻ đỏ cao ngạo được các gã đàn ôngthương yêu cưng chiều nâng trong lòng bàn tay nhưng cuối cùng chỉ là gái quán rượu. Không bán thể xác là kiên trì cuối cùng của cô. Những kháchrượu kia chẳng qua coi cô như một món đồ chơi tinh xảo, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ, sợ cô vỡ sớm, muốn đùa giỡn chơi cô lâu hơn một chút.
Cho đến đêm ấy, người đàn ông kia giúp cô đánh lùi khách rượu vô lễ, lạnhgiọng nói cho những tên kia biết là cô cũng phải được tôn trọng .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-nghich-lua/78610/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.