Editor: Gà - LQĐ
Sáng sớm, nàng bị y hôn tỉnh.
Trên mắt hơi ấm, mở mắt ra nhìn lên, quả nhiên y đang hôn nàng. Nhìn qua cửa sổ thấy trời đã sáng choang, tiểu nương tử mảnh mai mềm giọng hỏi: "Giờ gì rồi?"
"Sắp giờ Tỵ rồi." Chu Lãng nhàn nhạt đáp.
Tịnh Thục lập tức tỉnh giấc: "A! Sao chàng không gọi ta sớm một chút?"
"Không nỡ!" Chu Lãng ôm nàng không động: "Hôm qua nương tử mệt mỏi, tối hôm nay chúng ta đi vậy."
Trong lòng Tịnh Thục ngọt lịm, kéo y xuống, chống người y đứng dậy: "Mau lên, ta muốn về nhà sớm một chút."
Chu Lãng bỏ tuấn mã, đổi thành ngồi xe ngựa, ôm tiểu nương tử vào lòng, để nàng dựa vào lồng ngực mình nghỉ ngơi. Giúp nàng xoa chân, bóp tay hồi lâu, đương nhiên y sẽ trở nên không an phận, vuốt ve lâu không tránh được đòi hỏi chút ít phúc lợi cho mình.
Chạy mấy ngày đường, cuối cùng đã tới Hoài Dương.
Chu Lãng vì làm việc nên đến, dĩ nhiên không thể vội vã, buổi trưa hôm đó đến một huyện thành nhỏ dùng cơm. Đối diện tửu lâu chính là huyện nha, đúng lúc bắt gặp tri huyện thăng chức, bọn hạ nhân đang vội vàng chất đồ lên xe.
Chu Lãng ngồi gần cửa sổ nhìn thấy, tổng cộng ba chiếc xe ngựa, sáu bảy hạ nhân, xem ra là thanh quan. Quan huyện đang muốn lên xe, chỉ thấy trên đường một đám người trẻ tuổi đang nhốn nha nhốn nháo đi đến, cầm quạt đội khăn, nhìn qua hẳn là người đọc sách. Chỉ thấy bọn họ mang một bảng hiệu đưa cho huyện lệnh rời chức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-du-phu/1470803/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.