#67
Lam Cảnh Ngạn nói cho Thiệu Huân biết Úc Ngôn đang ở tạm trong một khách sạn. Vốn dĩ nàng cũng không định trở về, vì nàng không biết phải đối mặt với anh như thế nào.
Chuyện nàng và Lam Cảnh Ngạn bị người hại, tuy rằng Lam Cảnh Ngạn vẫn cho rằng anh có tham dự trong đấy, nhưng nàng không tin y. Nàng nói, anh không phải là người như vậy. Cho dù người nói lời chia tay là anh, nhất định là do anh có một nỗi khổ nào đấy.
Chuyện xảy ra giữa nàng và Lam Cảnh Ngạn, tuy rằng nàng là người bị hại, nhưng nàng vẫn cảm thấy xấu hổ với anh. Nhưng Lam Cảnh Ngạn lại nhất quyết phải kéo nàng về cùng, để cùng đi trực tiếp chất vấn anh. Khi về đến trong nước, cho dù Lam Cảnh Ngạn đã khuyên can nàng như thế nào, nàng vẫn không chịu rời khách sạn. vì thế Lam Cảnh Ngạn đành đi tìm Thiệu Huân một mình.
Thiệu Huân chạy đến khách sạn nơi mà Úc Ngôn đang ở, nhưng liều lĩnh chạy đến là thế, đến lúc đứng trước cửa phòng Úc Ngôn, anh đã do dự thật lâu mới có thể hạ quyết tâm mà gõ cửa được.
Một lúc sau, Úc Ngôn mới ra mở cửa. Khi nàng nhìn thấy anh, giật mình không nhỏ. ".... Huân?"
Thiệu Huân nhìn nàng thật lâu, người yêu mà đã hơn nửa năm nay anh không gặp. Sau đó, anh dùng sức ôm chặt lấy nàng.
"Tiểu Ngôn.... Tiểu Ngôn..."
"Huân." Nước mắt của Úc Ngôn chảy xuống, nàng cũng ôm chặt lấy anh.
Nàng gầy hơn trước rất nhiều, Thiệu Huân đau lòng, cảm thấy chua xót hổ thẹn, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nhan-hoa/97366/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.