Đứa bé đưa Tống Quân lên đỉnh tháp. Nó nói cho hắn biết ở… trong tháp này, nó gặp một người giống hệt Tống Quân, chỉ là khác nhau về trang phục.
“Người kia giống như sống rất lâu ở trong Tháp rồi!” đứa bé nói.
Tống Quân nhìn nó nhảy lên cầu thang, đột nhiên hỏi: “Em bị giam ở đây từ khi nào?” Vẻ mặt đứa bé có chút ảm đạm, “Mấy tháng trước ạ.”
Tống Quân hỏi nó: “Rốt cuộc vì sao không ra được?”
Đứa bé “Vâng” một tiếng, “Sau khi em bị bọn họ biến thành thế này, sau đó hình như không còn cảm thấy cô đơn nữa ạ.”
Tống Quân giơ tay lên, sờ soạng đỉnh đầu của đứa bé, cả hai người bọn họ đều không có chút hơi ấm nào.
Đứa bé ngẩng đầu nhìn Tống Quân, dường như nó cảm thấy hắn đang thương hại mình nên nói với hắn: “Anh cũng không ra được? Sau khi anh với em nói chuyện với nhau, nói không chừng chúng ta sẽ giống hệt những người kia.”
Tống Quân hơi mỉm cười, không nói gì.
Bọn họ đi tới tầng cao nhất của tháp Trấn hồn. Đứa bé đột nhiên không đi nữa, chỉ tựa vào cái lan can bên cạnh, ngửa đầu nhìn về nam nhân ở đỉnh tháp.
Người nam nhân kia mặc trang phục màu tối rộng lớn, mái tóc dài màu đen buông xuống đầu vai. Dung mạo rõ ràng giống hệt Tống Quân, chỉ có sắc mặc vẫn yên lặng, hai mắt không hề có thần thái.
Đây chính là hồn một phách không trọn vẹn của Tống Quân. Hắn là phần thiếu sót trí nhớ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hon-do/2159665/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.