“Uống rượu không?” Người đàn ông anh tuấn cao lớn hỏi Phượng Tuấn Nguyên.
Phượng Tuấn Nguyên yên lặng một chút, hỏi: “Rượu gì?”
Nam nhân cười, “Cậu thích uống rượu gì đều có.”
Phượng Tuấn Nguyên bây giờ đang ngồi trong nhà người đàn ông mà hắn gặp được khi đứng ở bên đường. Người kia tên là Lạc Phi, nhà hắn rất lớn và sang trọng, thân phận loài người là một thương nhân vô cùng thành công, bản thể yêu quái tạm thời không rõ.
Phượng Tuấn Nguyên sở dĩ cùng hắn về nhà chỉ bởi vì hắn là yêu quái. Hắn lại đang cố gắng tìm yêu quái để hỏi thăm tung tích của Long Tinh.
Lạc Phi kéo tủ đựng rượu của mình, lấy ra một chai Petrus và mở nút rót cho Phượng Tuấn Nguyên một ly.
Phượng Tuấn Nguyên ngửi mùi vị một chút, sau đó nhẹ liếm một ít.
Thân thể Lạc phi dựa vào thành ghế sa lon, cười hỏi: “Mùi vị như thế nào?”
Thật ra Phượng Tuấn Nguyên căn bản không biết được mùi vị như thế nào, hắn chỉ có thể trấn định trả lời: “Khá tốt, tổng thể mà nói thì rượu nồng, khá nặng”
Từ góc độ của Lạc Phi vừa vặn có thể nhìn thấy một đoạn cổ trắng nõn phía sau cổ áo của Phượng Tuấn Nguyên. Phượng sí lưu kim? Trong lòng Lạc Phi suy nghĩ, thật là đồ tốt, nhìn so với Petrus nhiều mỹ vị hơn.
(Mèo: Đây rõ ràng là dụ thụ mà +.+)
Phượng Tuấn Nguyên đang nhấm nháp một hớp rượu nhỏ. Hắn cảm thấy uống cũng không tốt lắm, vì vậy hắn đặt ly rượu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hon-do/2159650/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.