Edit: Cò Lười
Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, cứ cách mấy ngày lại có bão tuyết, tình hình giao thông cũng không hề tốt chút nào.
Bên cửa sổ của gác lửng, có bóng dáng gầy gò đang nằm sấp. Cô gái mặc áo màu vàng nhạt, quần thể thao màu xám tro, đôi tay chống cằm dựa ở phía trước cửa sổ. Trên thủy tinh ngưng kết một tầng băng hoa, cô hả miệng hà hơi, trong mắt hiện lên mất mác.
Rất nhiều người cùng ký túc xá đi tìm nơi để nghĩ ngơi, cũng không có thiếu người đi theo học sinh bản địa đi về nhà đón lễ Giáng Sinh. Phùng Thiên Chân không thích náo nhiệt, cho nên không muốn đi.
Nhà này là tiểu biệt thự, chuyên môn cung cấp cho học sinh du học nước ngoài thuê lại. Tuy là hoàn cảnh gia đình Phùng Thiên Chân không tệ, nhưng cô chỉ muốn mấy năm đi học này chịu khổ một chút, rèn luyện ý chí.
Ở tại gác lửng thật lạnh, có điều là diện tích phòng ngủ cũng không nhỏ, cái sân phơi nhỏ là chỗ cô thích nhất, lúc trước cũng là nguyên nhân này mà cô khăng khăng ở nơi này .
Sắc trời bên ngoài từ từ tối dần, nơi xa những biệt thự lờ mờ những ánh đèn được thắp sáng. Phùng Thiên Chân rụt bả vai một cái, tay cầm lấy áo khoác len lông cừu choàng lên, đốt lò sưởi trong tường lên.
Ánh lửa sáng lên, ngay lập tức đập có khí nóng phả vào mặt. Phùng Thiên Chân kéo cái ghế qua ngồi ở trước lò sưởi trong tường, xoa nắn đôi tay sưởi ấm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2354086/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.