"Ưmh!"
Sở Nhạc Viện níu chặt cổ áo, cảm thấy dạ dày nôn nao. Cô cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn, há to miệng thở gấp, trấn định lại tâm trạng sợ hãi.
"Cô chủ?" Dì Thái đẩy cửa phòng đi vào, nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt.
Sở Nhạc Viện nhếch môi, từ từ bình phục lại tâm tình, "Chúng ta đi thôi."
Thấy cô chuyển biến tốt, dì Thái không hỏi nhiều, mang theo đồ cùng cô đi bệnh viện.
Sau khi tiêm thuốc an thai, bác sĩ kiểm tra như thường lệ, nói cho cô biết tình huống không tệ lắm, để cô thả lỏng tâm trạng.
"Dì đi lấy thuốc cho tôi, tôi ngồi ở đây nghỉ ngơi một chút." Sở Nhạc Viện ngồi trên ghế dài ở hành lang, cố ý giơ tay lau mồ hôi trên trán.
Bây giờ cô đi lại không tiện, quả thật không nên đi lên đi xuống như vậy. Dì Thái cũng không nghi ngờ, đưa chai nước cho cô, nói: "Vậy cô ngồi ở đây, tôi đi lấy thuốc rồi qua đón cô."
"Được." Sở Nhạc Viện mỉm cười đồng ý, đưa mắt nhìn dì Thái đi xuống lầu dưới.
Lát sau, Sở Nhạc Viện xách túi đứng dậy đi đến phòng xét nghiệm. Thuốc lần trước cô yêu cầu kiểm tra đã có kết quả, nhân viên xét nghiệm đưa tờ giấy kết quả cho cô.
Có điều, nhìn tên thuốc và thành phần ghi trên giấy, Sở Nhạc Viện hoàn toàn không hiểu.
"Bác sĩ, đây là thuốc gì? Là thuốc dùng để bệnh sao?" Sở Nhạc Viện hỏi.
Bác sĩ cúi đầu, trầm giọng nói: "Là thuốc trị bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2354055/chuong-166-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.