Editor: Lovenoo1510
Sở Kiều bị doạ sợ, kéo cổ tay anh lại, nói: “Quyền Yến Thác!”
Hai mắt Quyền Yến Thác nhìn chăm chú về phía trước, trong giây lát thắng xe, quay ngược lại, động tác làm liền một mạch. Mấy ký giả phía trước, cả người vẫn còn trong khiếp sợ, tay chân mềm nhũn.
Sau khi lui lại vài mét, Quyền Yến Thác đạp ga lần nữa, âm thanh ong ong đinh tai nhức óc. Lần này, những ký giả kia cũng bị sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, ai cũng không dám đi lên phía trước ngăn cản nữa.
Két két –
Quyền Yến Thác đánh tay lái, bánh xe nghiền ép lên mặt đất phát ra tiếng va chạm kịch liệt. Anh quay đầu xe, rất nhanh đã lái xe rời khỏi bãi đậu xe của bệnh viện.
Lái xe lên đường lớn rộng rãi, Sở Kiều quay đầu lại phía sau, thấy không có người đuổi theo, mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô khẽ vuốt ve ngực, nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh, nói: “Anh muốn hù chết em à, em còn tưởng anh đâm người thật đấy!”
Một tay Quyền Yến Thác vịn tay lái, môi mỏng hàm chứa mấy phần nụ cười, “Anh cũng không tin, bọn họ có bao nhiêu lá gan!”
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, Sở Kiều hâm mộ thở dài. Đúng là vẫn không giống nhau!
Chiếc Hummer màu đen lái xe về nhà, Quyền Yến Thác đậu xe xong, ôm Sở Kiều vào nhà.
Tinh thần Sở Kiều không tốt lắm, ngồi trên sô pha ỉu xìu, cũng không nói chuyện. Quyền Yến Thác rót cho cô chén nước, đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353972/chuong-137-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.