Editor: Thỏ Đần
Quyền Yến Thác môi mỏng mím nhẹ, nhìn theo bóng lưng Sở Kiều, thần sắc lo lắng. Anh cũng chưa bao giờ để Sở Kiều phải pha trà, ai dám sai bảo vợ anh?
Chốc lát, Sở Kiều pha xong cà phê mang ra, lạnh lùng đặt xuống trước mặt anh. Cô không thèm nâng lên mí mắt, trở lại bên người Mai Kiệt, thái độ phân biệt rõ ràng.
“Quyền thiếu.” Mai Kiệt nhíu mày, vẻ mặt nhiễm mấy phần khinh miệt: “Con người tôi đây, việc buôn bán luôn thật cổ quái, không muốn cùng người không hiểu gì về nghệ thuật hợp tác!”
Ông quay đầu, ánh mắt lợi hại quan sát Quyền Yến Thác, hỏi "Anh biết vẽ tranh sao? Anh thiết kế được không?"
"Ha ha ——"
Sở kiều đứng ở bên cạnh Mai Kiệt, Tiểu Bạch nằm úp sấp bên chân. Nghe được tiếng cười của cô, Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn sang, con ngươi đen bóng nhìn chằm chằm cô. Nhận ra cô luống cuống, Mai Kiệt lạnh lùng quét ánh mắt tới, cô sợ hãi vội vàng che miệng.
Cô ngồi dậy, liếc qua vẻ mặt âm trầm của Quyền Yến Thác, lòng kìm nén quá nhiều quả thật sẽ nổ tung. Thầy thật mạnh! Cô quyết định buổi trưa sẽ chạy thêm một canh giờ đi nhà hàng Trung Hoa mua cho thầy cá thơm thịt ngon ăn.
"Những thứ này tôi không hiểu lắm!" Quyền Yến Thác thong dong nói, gương mặt tuấn tú đảo qua sắc mặt quẫn bách một chút: "Chẳng qua tôi có thể học, hơn nữa bên trong Quyền thị có rất nhiều người biết rõ, Mai tổng không cần so đo những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353886/chuong-111-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.