Editor: Hepc
Mắt thấy cơm tối chuẩn bị gần xong, Giang Tuyết Nhân từ trong phòng bếp đi ra, khắp người là mùi khói dầu, chuẩn bị lên lầu thay quần áo.
Trên sô pha phòng khách, Sở Nhạc Viện khéo léo rúc vào trong ngực Quý Tư Phạm, hai người nói gì đó thật thấp, con gái luôn nở nụ cười e lệ.
Lần này trở về, hình như thái độ vợ chồng trẻ thân thiết không ít, Giang Tuyết Nhân cũng yên tâm cười cười.
Bước nhanh đi lên lầu, đi qua phòng ở lầu hai thì có ánh sáng chiếu ra.
Bước chân Giang Tuyết Nhân hơi ngừng lại, không tự chủ đi tới phòng ngủ đèn sáng. Bà ta đẩy cửa phòng ngủ của Sở Kiều ra, chỉ thấy được bóng lưng một người phụ nữ ngồi trước ban công.
Người ngồi vẽ ở trong ghế, trong tay cầm bút vẽ còn trước mặt là giá vẽ. Cổ tay cô khẽ chuyển động, vẽ ra đường cong hoạt bát. Trên người cô là váy dài hình ô vuông, bên hông thì tóc đen rủ xuống, còn có gò má lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt như ẩn như hiện.
"A ——"
Giang Tuyết Nhân giật mình trợn mắt kêu lên một tiếng, cả trái tim đều muốn nhảy ra ngực.
Đàn chị?
Âm thanh của bà ta hình như quấy nhiễu đến người vẽ tranh, Sở Kiều quay đầu, khóe miệng là nụ cười ôn hòa: "Dì."
Giang Tuyết Nhân mở trừng hai mắt, xem người trước mắt lần nữa, trán liên tục toát ra mồ hôi lạnh.
"Kiều, Kiều Kiều......" Giang Tuyết Nhân cười cứng ngắc, hỏi "Sao con ăn mặc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353857/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.