EDITOR: HEPC
Thành công ký hợp đồng với Isa, Sở Nhạc Viện vênh váo tự đắc lần nữa, tư thái bước đi và nói chuyện cũng tài trí hơn người.
"Chuyện này, Nhạc Viện làm rất tốt!"
Đến hội nghị thường kỳ, ở trước mặt mọi người Sở Hoành Sanh khẳng định, tiếng cổ đông vỗ mông ngựa (nịnh nọt) cũng vang dội, bản lãnh sở trường nhất của những người này như là gió chiều nào theo chiều nấy.
Sở Kiều ngồi ở bên trong ghế, trên mặt không có biểu cảm gì, mắt sáng ngời.
Liếc Sở Kiều một cái, Sở Hoành Sanh sợ trong lòng cô không vui, vội vàng nói vòng vo, "Nhạc Viện, sau việc Isa, con còn có tính toán cụ thể việc gì không?"
"Ba, con nghĩ như vậy." Sở Nhạc Viện cười cười, ngẩng cằm lên nói: "Con đã sắp xếp nhà máy sản xuất, toàn bộ nhóm thời trang sau này đều dùng nhãn hiệu Isa, chúng ta sẽ đưa lên thị trường lớn."
"Quá trình này phải mất bao lâu?" Sở Hoành Sanh dù sao cũng là người từng trải, trực tiếp lướt qua cái khác, hỏi chủ đề.
Sở Nhạc Viện chần chừ, đáp lại: "Đại khái một tháng."
"Một tháng?" Sở Kiều cười khe khẽ một tiếng, âm thanh không cao lại vô lực xuyên thấu, "Nếu như trì hoãn lâu như vậy, đoán chừng chờ thời trang chúng ta đưa ra thị trường thì sớm đã có người cướp rồi."
"Đúng vậy đó. Đúng vậy đó ——"
Lời vừa nói ra, lập tức có không ít cổ đông đồng ý đáp lại.
Sở Hoành Sanh cũng cau mày, như có điều suy nghĩ nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353855/chuong-105-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.