Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Đợi đến khi nhân viên phụ trách đến làm việc, Sở Kiều mới tìm được thứ mà mẹ mình đã gửi trong két sắt của người phụ trách, đồng thời cô cũng trình bày ý định của mình.
Người phụ trách kiểm tra đồ cô mang đến thật cẩn thận để đảm bảo tính chính xác: "Cô Sở, lúc bà Kiều ký thỏa thuận với chúng tôi, bà ấy có một yêu cầu rằng đợi sau khi cô kết hôn thì mới có thể mở két sắt, bây giờ điều kiện của cô đã đủ, có thể mở tủ rồi!"
Tốt quá... Sở Kiều yên lặng, thở nhẹ ra một hơi. Chẳng phải chỗ được nhất của giấy chứng nhận kết hôn là đây sao?
"Mời cô lấy chìa khóa mở két ra!" Người phụ trách trả giấy chứng nhận đã được kiểm tra lại cho cô, sau đó nói một cách máy móc.
Chìa khóa?!
Sở Kiều cắn môi, bất đắc dĩ nói: "Tôi không có chìa khóa."
"Không có chìa khóa?" Nhân viên phụ trách nhíu mày rồi bật cười: "Cô Sở, không có chìa khóa thì cô không thể mở két sắt được!"
"Tôi làm mất chìa khóa rồi!" Hàng mày thanh tú của Sở Kiều nhíu chặt lại, cô nói một cách suy sụp: "Có thể sử dụng chìa khóa dự phòng để mở không?"
"Chuyện này không thể!"
Nhân viên phụ trách cự tuyệt rất quả quyết, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn không ra ý tứ có thể thương lượng một chút nào.
Sở Kiều cũng không thể nổi giận, đành dịu giọng lại: "Đó là di vật của mẹ tôi, cực kỳ quan trọng với tôi, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353785/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.