Nụ hôn lưỡi nóng bỏng, kéo dài ước chừng ba phút.
Hai đôi môi rời khỏi nhau, mang theo tơ bạc lướt qua một đường cong, sau đó mập mờ tiêu tán ở trong không khí.
Tất cả mọi người xem choáng váng, ngơ ngác quên cả phản ứng, ngay cả tiếng ồn ào cũng không có.
Sở Kiều ngẩng đầu, khuôn mặt với ngũ quan như điêu khắc ánh vào mắt, người đàn ông nhấp nhẹ môi, cặp mắt màu đen giống như hắc diệu thạch phát sáng rạng rỡ.
Đáy lòng vô cùng bình tĩnh, Sở Kiều cũng muốn cười, nụ hôn này thậm chí cũng chưa từng làm cho cô đỏ mặt.
"Khụ khụ ——"
Có người lên tiếng, mọi người đều hoàn hồn, lần nữa trêu ghẹo nói:" Dáng vẻ này của Quyền gia, là đang muốn để cho các anh em bị lửa dục đốt người sao?"
Tiếng ồn ào lại vang lên lần nữa, mặt mày Quyền Yến Thác ôn hòa, nhìn không ra sự tức giận.
Nhưng bộ dáng cười như không cười của anh , lại làm cho trong lòng Dư Liên hồi hộp một chút, cảm giác chọc phải tổ ong vò vẽ.
Quyền Yến Thác kéo người bên cạnh: "Mọi người tiếp tục đi, mọi chi phí cứ tính vào cho tôi."
Dư Liên vội vàng ngăn cản, ánh mắt nhìn thoáng qua Sở Kiều trong ngực của anh, cười theo nói: "Chị dâu, chị đừng để ý, mọi người chỉ đang tìm chút chuyện vui để chơi đùa thôi."
Sở Kiều cười nhẹ, cũng không nói gì, mặc cho người đàn ông bên cạnh nắm tay mình.
Thấy cô không mở miệng, trán Dư Liên đổ mồ hôi, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353527/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.