Trong phòng, tiếng người ồn ào. Những người này là công tử nhà giàu, đúng lúc tối nay đầy đủ hết, trong đó người hay ngồi lê mach lẽo tự nhiên sẽ không thể buông tha cơ hội tốt này.
Dư Liên mặc chiếc áo sơ mi hồng nhạt, đôi mắt đào hoa hẹp dài híp nhẹ, hắn mang theo một chai XO đi đến sô pha bên cạnh, thấp giọng nói: “Quyền gia, ngài cho chúng tôi tìm việc vui đùa một chút?”
Quyền Yến Thác nhíu mày, ý cười khóe miệng không rõ, thưởng anh ta một chữ: “Ngừng!”
Dư Liên sớm tập thành thói quen với cách nói chuyện của anh rồi, sắc mặt như thường: “Ngồi không nhàm chán, làm trò chơi nhỏ thôi.”
Tuy rằng đều mang theo bạn gái đến chơi, chỉ là có Quyền Yến Thác đè nén, tất cả mọi người không dám đùa quá đáng, những thứ hình ảnh ân ân a a thối nát kia, sao dám làm bẩn mắt Quyền tổng?
Những người đàn ông này chơi đùa theo thói quen, quy củ ngồi gần ôm mỹ nữ bên cạnh, chỉ có thể nhìn không thể ăn, loại dày vò này không giống bình thường. Cho nên khi Dư Liên mở miệng đề nghị, lập tức đưa tới âm thanh trầm trồ khen ngợi.
Quyền Yến Thác bưng ly rượu trong tay, khẽ liếc về phía người bên cạnh, đáy mắt vẻ mặt nhiễm cười: “Tốt, ta cùng chơi.”
Ai u uy, hiếm khi Quyền tổng tôn kính mở miệng muốn chơi, mọi người hăng hái dâng cao, trong nháy mắt vây lại hơn mười người.
Sở Kiều cúi đầu, nghe được lời nói của người đàn ông bên người, lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353525/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.