Thời Sênh làm xong thủ tục nhập viện cho Diệp Sâm thì lại vội vàng gọi điện về cho bà Cốc, sau khi trấn an bà Cốc xong mới chuẩn bị quay về.
Đúng lúc cô xoay người thì bên ngoài có vài người vọt vào, đi đầu là Hạ Vũ, hắn nôn nóng gọi người, “Bác sĩ, bác sĩ…”
Bọn họ mặc quân trang, khí thế bất phàm làm người xung quanh đều tập trung ánh nhìn lại đây.
Nghe thấy có người gọi, y tá lập tức chạy ra, “Người bệnh bị làm sao thế?”
Sau đó vừa kiểm tra người được Hạ Vũ ôm, vừa gọi người lấy cáng tới.
Đội ngũ nhanh chóng chạy qua bên cạnh Thời Sênh. Cô ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cảm thấy thật sự cạn lời, tuyệt vọng hỏi thăm tổ tông một trăm đời nhà tác giả.
Lúc thời Thời Sênh đưa Diệp Sâm tới đây thì đã xem cốt truyện. Trong cốt truyện, nữ chính cũng được đưa lên huyện, nhưng không phải bệnh viện này.
Cô đã cố ý đổi bệnh viện để tránh hỏi Hạ Vũ với Từ Mi rồi mà vẫn bị đụng mặt.
Vui lắm đúng không?
Lúc Thời Sênh về phòng bệnh, Diệp Sâm ở trong phòng một mình, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Diệp Sâm thấy cô tiến vào liền lập tức hỏi, “Đồ vật đâu?”
Thời Sênh đóng cửa lại, “Bán.”
Diệp Sâm sửng sốt, “Tiền đâu?”
Thời Sênh buồn cười nhìn hắn, “Sao, anh còn muốn chia nữa à?”
Tên ngốc này đúng là quân nhân sao?
“Anh bỏ công sức lớn như thế, không được chút tiền nào chẳng phải là quá bất công sao? Em bán được bao nhiêu tiền?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/507013/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.