Lên xe lửa, vé xe toa hạng nhất đã hết nên Thời Sênh đành phải mua một ghế cứng.
Cô vừa lên tàu liền ngủ, lúc đang mơ mơ màng màng thì ở cuối toa xe liền vang lên tiếng hét, “Bắt lấy hắn, hắn là trộm.”
Thời Sênh bị tiếng hét làm cho giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía giọng nói vừa phát ra.
Một người đàn ông mặc quần áo bằng vải thô màu đen đang từ phía kia chạy tới, sau lưng có mấy thanh niên đang đuổi theo, trộm trong miệng họ hẳn là người chạy đằng trước kia.
“Ha…” Thời Sênh nghiêng người, không tính toán để ý tới họ.
Người đàn ông nhanh chóng chạy tới chỗ cô, một người đàn ông đột nhiên đứng lên, đá lên lưng gã ta.
Người đàn ông lảo đảo người, ngã xuống ngay trước mặt Thời Sênh. Người đằng trước cũng lập tức đứng lên, chặn đường đi của gã.
Mắt thấy không còn đường chạy trốn nữa, gã đàn ông quýnh lên, sau đó chụp một người phụ nữ ngồi đồi diện với Thời Sênh, móc ra một con dao nhỏ đặt lên cổ cô ta, “Không được tới đây, nếu không tôi gϊếŧ cô ta.”
Đám người đang chờ xem náo nhiệt đột nhiên khẩn trương lên, đây là một mạng người đấy.
Thời Sênh ngồi ở bên cạnh nên có thể nhìn thấy biểu tình trên mặt người phụ nữ kia, không có nhiều kinh hoảng lắm, chỉ tận lực phối hợp với động tác của tên trộm, để hắn không động được vào mình.
Xem ra cũng là một người thường xuyên bị bắt cóc.
“Không được tới đây, không ai được tới đây…”
“Buông cô ấy ra, ăn cắp là việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/507009/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.