Hạ Vũ còn chưa kịp nghĩ ra ý tứ trong câu nói của Thời Sênh thì một nắm đấm đã tới ngay trước mặt.
Hắn là quân nhân, khi thân thể gặp phải nguy hiểm thì sẽ tự phát ra phản ứng.
Vốn nghĩ có thể dễ dàng hạ gục đối phương, nhưng mà lúc ra tay mới phát hiện đối phương không dễ nhằn như thế, thân thể nhỏ xinh kia dường như có chứa một lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
“Tiểu thư Cốc Lam, Hạ Vũ, hai người đừng đánh nữa.” Dường như Từ Mi sợ người khác chú ý sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Hạ Vũ nên cũng không dám kêu lớn, chỉ nôn nóng nhìn hai người họ, nhỏ giọng khuyên can.
Nhưng Hạ Vũ đang đánh với Thời Sênh rồi, sao có thể dễ dàng dừng tay như thế được.
Thời Sênh vung nắm đấm đánh lên bụng Hạ Vũ.
Hạ Vũ lui lại mấy bước. Thời Sênh lại lập tức xông lên, túm lấy cánh tay hắn, đè hắn lên tường, chân đá lên cẳng chân của hắn, góc đá rất âm hiểm nên cẳng chân Hạ Vũ run lên, thân mình cũng hạ thấp vài phân.
Hạ Vũ không ngờ mình sẽ bị một cô gái trẻ như thế này chế phục, vì thế sắc mặt cực kỳ cáu kỉnh.
Giọng con gái rất dễ nghe vang lên từ sau lưng, “Lần sau lại cmn chưa phân xanh đỏ đen trắng mà dám tìm ông làm phiền thì sẽ không chỉ bị đánh đơn giản như thế này thôi đâu.”
Một cỗ gió lạnh không biết từ đâu cuốn tới, sau lưng Hạ Vũ đầm đìa mồ hôi lạnh.
Thời Sênh buông Hạ Vũ ra, vỗ vỗ tay, “Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/507008/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.