Có lúc Tiểu Huyên nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác.
Điện hạ nhà nàng sao có thể nói ra loại lời này.
Nhưng sự thật chứng minh, không phải nàng có ảo giác, mà đúng là Điện hạ nhà nàng nhòm ngó Thừa tướng đại nhân!
Không phải nhòm ngó thông thường!
Kinh thành nam nhi tốt nhiều như thế Điện hạ không chọn, sao cứ không nghĩ thông như thế, nhìn trúng Thừa tướng đại nhân?
Thừa tướng là ai? Đại gian thần! Không biết khi nào bị người ta kéo xuống!
“Điện hạ, canh sâm hầm xong rồi, khi nào người dùng?”
Thời Sênh ngước mắt lên, “Đưa tới chỗ Liên Thừa tướng đi.”
“A?” Tiểu Huyên kinh ngạc, vì sao phải đưa tới cho Liên Thừa tướng? Trong nhà Liên Thừa tướng không thiếu thứ này…
“Đưa cho Liên Thừa tướng.” Thời Sênh lặp lại một lượt, “Còn phải để ta lặp lại lần thứ ba sao?”
“Nô tỳ đi ngay.” Tiểu Huyên vội đáp lại.
Điện hạ trúng tà rồi sao?
Sao lại để tâm đến Thừa tướng như vậy chứ?
Tiểu Huyên đưa canh sâm cho Liên Trầm. Nhận được canh sâm hạ nhân phủ Thừa tướng ngẩn ra, đã ở đối diện cửa nhau thế này rồi, Trưởng Công chúa còn làm gì thế?
Đợi canh sâm tới tay Liên Trầm, đều đã nguội rồi.
“Công tử, Trưởng Công chúa có ý gì?” Dạ Phong hoàn toàn không hiểu, trước đây công tử điều tra việc của Trưởng Công chúa, giờ Trưởng Công chúa lại vô cớ đưa canh sâm tới.
Kỳ dị quá.
Liên Trầm bưng canh sâm lên ngửi, mùi không thơm lắm, hắn đặt nó xuống, “Điều tra thế nào rồi?”
Liên Trầm nói chính sự, biểu cảm của Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506713/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.