Đầu xuân ở kinh thành còn hơi lạnh. Gió xuân lướt qua, cành cây nhú mầm mới, kinh thành tiêu điều bắt đầu được sắc xanh bao bọc.
Thời Sênh lang thang trên phố, đi qua đám người đông đúc, ánh mắt tùy ý lướt qua sạp hàng xung quanh, thỉnh thoảng còn dừng lại mua ít đồ ăn vặt chưa từng thấy.
Cô đang lén lút chuồn khỏi cung, nên không đem theo bất cứ ai.
Thời Sênh đi một vòng trên phố, chậm rãi lắc lư tới ngoài phủ Hộ Bộ Thượng Thư. Ngoài cửa có người canh giữ, Thời Sênh vòng ra phía sau bật tường vào.
Phủ Hộ Bộ Thượng Thư rất lớn, ngoài căn nhà này, đồ đạc bày biện trong viện đều rất bình thường, hoàn toàn không giống một đại quan triều đình.
Thời Sênh từ bên ngoài đi tới gần thư phòng.
Trong thư phòng hình như có người, Thời Sênh vừa lại gần liền nghe thấy tiếng nói chuyện, “Đại nhân, Binh Bộ luôn đòi chúng ta lương bổng, đã vượt xa dự toán, chúng ta nên trả lời thế nào?”
Thời Sênh lần ra cửa sổ, thông qua kẽ hở nhìn vào bên trong.
Một người đàn ông đang ngồi trước thư án, trong tay cầm tấu sớ, một người khác đang đứng. Người vừa nói chuyện chính là người đang đứng đó.
Ngời đàn ông đang ngồi chính là Hộ Bộ Thượng Thư Tống Hoành.
“Đoàn Phong hϊếp người quá lắm!” Tống Hoành đập thẳng tấu sớ trong tay xuống bàn, phát ra một tiếng ‘chát’ giòn ta, tức giận nói: “Thật sự cho rằng Đoàn gia hắn có Thục Phi nương nương được sủng, là có thể coi thường tất cả như vậy sao?”
“Đại nhân… ngài nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506693/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.