Trong lúc những người này cắn hạt dưa, nói chuyện phiếm thì trận chiến bên dưới đã gần kết thúc. Phượng Khuynh Khuynh đã xử lý xong mấy người, chỉ còn hai người cuối cùng.
Lúc này rõ ràng là đã có điểm không chống đỡ nổi, có ý muốn rút lui rồi.
Người vây xem trên sườn núi vì sợ sẽ liên lụy tới mình nên cũng bắt đầu lui về sau.
Nếu thua thật, Phượng Khuynh Khuynh mà điên lên là cả bọn sẽ chôn cùng luôn.
Vài người đang cắn hạt dưa cũng hiểu là không thể ở lại nữa, chuẩn bị bỏ chạy, đại khái là vì nể mặt hạt dưa nên cũng muốn nhắc nhở Thời Sênh một tiếng.
Thời Sênh đứng lên theo bọn họ, đúng lúc họ nghĩ cô sẽ rời đi thì cô lại móc kiếm ra, nhảy luôn xuống dưới.
Mọi người trợn mắt há mồm. “…”
Tiểu cô nương, chúng ta bảo ngươi mau rời đi chứ có bảo ngươi đi chịu chết đâu!
Đúng lúc bọn họ còn đang trợn mắt há mồm thì bên tai lại có tiếng xé gió, một bóng người cũng lao xuống theo.
Mọi người tiếp tục trợn mắt há mồm, chưa từng thấy ai vội vàng muốn đi chết như thế.
“Chúng ta có đi hay không?”
“Đi cái gì, tiểu cô nương người ta còn không sợ, chúng ta toàn người lớn thế này lại sợ à?”
“Không đi, không đi.”
Thế là mấy người lại ngồi xổm xuống.
Cắn hạt dưa!
…
Hai vị tiền bối kia chuẩn bị rút lui thì phía sau lại có hai người lao xuống, bọn họ còn chưa nhìn rõ người thì bên tai đã có tiếng nổ mạnh cực lớn.
Lực lượng khổng lồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506573/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.