Dịch: meomoon86
Beta: Tùy Nhã
Kì thực, Minh Đồng cảm thấy không tin vào cái gọi là số mệnh. Nhưng thực tế rõ ràng không hề như vậy.
Sau khi kết thúc lễ buộc tóc trưởng thành, trước ngày đó lão sư từ vạn dặm không xa vì hắn mà xem một quẻ, nói hắn có một nạn kiếp.
Cho dù từ bé hắn vẫn luôn tôn kính thúc bá Thiên Sư, nhưng điều này Minh Đồng hắn hoàn toàn không tin. Rất nhanh sau đó hắn liền quen mất nó, giống như một trò đùa nhanh chóng trôi qua. Sau nửa năm mà hắn không hề gặp bất kỳ tai họa nào cũng vì vậy mà tất cả mọi người dần dần quên chuyện này, ngay sau đó Minh Đồng bỗng sinh bệnh nặng, nằm liệt giường. Hắn dường như phải dùng hết linh đan diệu dược của hoàng thất cùng nhân sâm nghìn năm, miễn cưỡng mới nhặt về được tính mạng. Sau chuyện này Minh Đồng hắn không thể không tin quẻ bói của Thiên Sư, lúc hắn bệnh nặng mới khỏi, Thiên Sư quái tượng lại một lần nữa chỉ hướng cho Minh Đồng.
“Họa này phải dựa vào phúc sở, trong cái họa tất có cái phúc, thế chất, hồng loan tinh của ngươi đang động, người định mạng của ngươi đã có.”
Minh Đồng đang xem ca múa ở Khúc Lầu thanh suýt nữa phun ra một búng máu, “Tại sao Đế Tinh lại chiếu cố Bổn vương như vậy, ngay cả Vương phi cũng thay ta chọn xong?”
Minh Đồng tự giễu nhưng không ngờ lại nhận được hồi đáp: “Thiên cơ bất khả lộ.”
Hắn không khỏi đen mặt, nói: “Thế bá, dẫu gì cũng phải nói rõ cho ta biết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-dinh-chung-than/83945/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.